Thứ Hai, 10 tháng 10, 2016
















THÁNG MƯỜI TÔI ƠI

Tháng mười nhặt hết thu phai
Chút mong chút nhớ thêm dài giấc mơ
Không nhau lá ngủ bơ vơ
Nghe chiều rơi giữa câu thơ vơi đầy
Chân xưa một bước thơ ngây
Ngày về chải chuốt thương đầy mắt môi
Khúc sông in bóng tinh khôi
Chiều nghiêng bóng nắng ru đời không đau
Tháng mười mùa đông về mau
Tàn thu em ngóng chút sầu riêng mang
Cơn mưa về gọi mùa sang
Niềm đau về gọi nghe vàng võ tôi
Tình xa một tiếng đành thôi!
Tương tư lòng vẻ xa xôi mặt mày
Bây chừ tạm biệt heo may
Chút thu giữ lại giữa ngày chớm đông
Còn em còn một mênh mông
Chợt thương vô tận dòng sông ngày về
Em nghiêng một dấu sơn khê
Muộn màng lui tới một bề có nhau.......



Không có nhận xét nào:

VẦN THƠ TRẮNG ĐI QUA MÙA HẠ

 Vần thơ trắng đi qua mùa hạ Dễ mấy ai! Khi yêu quên mình đã cũ Về làm dâu xứ lạ Vẫn đắng đót với lòng xa Ta biết em! Giữa chốn đời vây bủa ...