Thứ Hai, 2 tháng 12, 2019

CHÙM THƠ LỤC BÁT



MÙA ĐI QUA TÔI
h o à n g c h ẩ m

người về chín cả mùa xuân
ta nghe lòng đã tần ngần lời yêu
hạ vàng một khúc dốc chiều
nửa đời tóc trắng hoang liêu cõi mình
thu mơ phai úa gọi tình
yên lòng lá ngủ bồng bềnh lời ru
chờ đông nghe gió mộng du
đêm trường nghe lạnh cõi mù tăm nhau.
Chào tháng 12

XA VỜI
Em về
nhặt mộng mị xưa
Nửa đời hương phấn
chưa vừa tình nhau
Xa người
ngó trước ngó sau
Ngỡ mình đã cũ
mà đau rát tình
Chiều
xưa mắt nhớ
lung linh
Tưởng...
tàn phai
đã vô tình hóa thân.
hoàng chẩm 21-12
hai không một tám


VẤP CÙNG CÂU THƠ
Bởi em vấp phải nắng chiều
Nên ta ngã giữa tịch liêu cuộc đời
Thôi thì đành một chơi vơi
Sang sông từ ấy bời bời lòng đau
Bởi em hun hút ngàn lau
Chân trần vấp phải không nhau chốn này
Từ thương lấy chút hương say
Như trong đã cũ đọa đày cơn mơ
Cuối sau thôi vấp hững hờ
Thôi nhàu úa một khung thơ tình buồn
Có nghe về giữa ngọn nguồn
Tiếng mênh mang gọi bồn chồn nỗi thương.
ngày cuối tháng 8-2019

NHẶT
***
Người về nhặt vội mùa hoa
Không nhau cúi mặt... từ xa nghìn trùng.
Chia nhau chút đợi tận cùng
Người đem góp lại thêm nồng nàn xưa
***
Nhặt chiều phai với giọt mưa
Đong đầy hương cũ thu vừa đi qua
Mùa hoa em níu phôi pha
Buồn dâng mắt đỏ chia xa ngậm ngùi
***
Nhặt riêng em một bờ vui
Chia lòng sau trước lấp vùi niềm đau
Thương ai vẽ bóng ngàn lau
Người xa khuất nẻo giữa màu hoàng hôn.

Thứ Sáu, 30 tháng 8, 2019

CHUM THO



VẦN THƠ TRẮNG ĐI QUA MÙA HẠ

Dễ mấy ai!
Khi yêu quên mình đã cũ
Về làm dâu xứ lạ
Vẫn đắng đót với lòng xa
Ta biết em!
Giữa chốn đời vây bủa lắm phong ba
Em mong manh ngỡ mình ....không chịu nổi
Ta dẫu đứng bên nghìn trùng như lạc lối
Xòe tay bấm bụng đếm ngược với thời gian
Tội!
Em nửa chừng đời phai hương thành thiếu phụ
Ngó về bên tê dòng sông...
thương bóng chiều tan.
Hoàng Chẩm
Quê nhà 16-05-2017

 



RỘNG MỘT TRỜI THU
Thu bay...tình còn ở lại
Xa rồi con phố đầu đông
Người đi mang hồn cỏ dại
Tiển nhau một cơn mưa hồng

Bên hồ bóng nghiêng trầm lắng
Cuối thu trời rộng bên nhau
Tìm ai từ trong xa vắng
Dường như lá cũng úa nhàu

Em gánh mùa thu về muộn (*)
Đường về một nẻo khôi nguyên
Hư vô chốn đời gió cuốn
Nặng lòng khăn áo thuyền quyên

Ru tình mấy lời độ lượng
Tiển nhau cõng một trời thu
Trốn tìm trăm năm nghiệp chướng
Em khuất xa giữa sương mù

Phố xa mắt ai gợn sóng
Vòng tay níu giữ thu mơ
Ngược chiều còn thương hình bóng
Chìu nhau... thôi hết chơ vơ.
hoàng chẩm
quảng trị 18-11 hai không mười tám
Ps: * ý tựa đề tập thơ Người Đàn Bà Gánh Mùa Thu tg BTH

 

CUỐI MÙA THƠ VỌNG NGÂN.... XƯA
Tàn đêm cơn mộng đong đầy
Một vầng hao khuyết lưng mây ngang trời
Ta về đếm những chơi vơi 
Mùa xa khép lại một lời mong thương.
Lạc nhau... từ một chặng đường
Nghe chăng nét cũ lạ thường trong nhau
Chiều đông nhạt nắng lòng đau
Lỡ bồi ngần ấy....chưa nhàu áo xưa.
Cuối mùa thơ vọng ngân.... xưa
Biết em còn chút gửi thưa với lòng.

 

TỰ KHÚC CUỐI THU
Mùa lá rơi !
Là nghìn trùng trong mắt
Chạm hồn nhau
vỡ tan bóng thu vàng
Đau đáu một mùa thu em như buồn lên mắt
Lỡ dại một ngày xưa...
ta lãng đãng chút riêng mang.
Một vầng trăng
khuất xa xôn xao nhớ
Mùa lá vẫn bay em trú ngụ miền thương
Ngày tháng qua em chông chênh xưa cũ
Nhớ quên một dòng sông thuyền neo đậu một vấn vương.
Tóc gió có mấy lần niềm đau tê buốt
Ngỡ mùa thu mang theo bóng ngàn lau
Ta vẫn hoài một chiều mưa qua buồn góc phổ
Em nghiêng đời mình lặng lẽ giữa không nhau.
h o à n g c h ẩ m


 


Thứ Sáu, 7 tháng 6, 2019

VẦN THÁNG SÁU






VẦN THÁNG SÁU


Tháng sáu về ngang phố

Dịu dàng tóc em bay
Bóng chiều hoang buông tím
Tương tư mềm ngón tay

Đếm bao ngày qua phố
Tóc gió buồn như mưa
Tháng sáu âm thầm nhớ
Xô đời nhau cho vừa


Phố vẫn nồng nàn phố
Em vẫn nồng hương mơ
Tóc chiều giăng nhung nhớ
Buông dài theo dòng thơ.


TỰ TÌNH THÁNG SÁU


Tháng sáu ơi ngọn ngành xanh vườn cũ
Sông nước chiều xưa mở lối nhớ tình xa
Tay trong nhịp thở nghe tiếng buồn rơi rụng
Bến nước ân tình sâu lắng một mùa hoa


Ta trở lại bên sông tìm giọt nắng
Tháng sáu thì thầm khúc hát gửi lòng ai
Mặt mày xưa ngó nhau buồn không nói
Sợi tóc nào bay vẻ nét tàn phai


Lưng chừng con nước như dòng đời lặng lẽ
Nhớ ngày về theo dấu nụ hồng xưa
Em đong đếm hương nồng mùa hạ trắng
Chén hương cay môi thắm như cơn mưa


Bây chừ một chỗ ngồi còn trống trải
Còn đó ngày sang sông đi ngược đường tơ
Như bắt giữ bóng đời nhau qua dâu bể
Thì thầm âm xưa vọng tiếng đôi bờ

Đợi vầng trăng khuất mượn màu hoa tím
Thuở đi về chải chuốt một giấc mơ
Tháng sáu có nhau trong từng hơi thở
Khéo tay buộc nối em giữ kín dòng thơ

Nước không cạn bởi mùa hoa tháng sáu
Ngậm ngùi tôi một thoáng với tóc mây
Nụ hôn muộn màng đầu đời cất tiếng
Tình ơi!
Còn tuổi nào nghe ngóng giữa vòng vây.

Viết giữa mùa bằng lăng tím

Chủ Nhật, 2 tháng 6, 2019

Về với tuổi thơ




VỀ VỚI TUỔI THƠ
________________________

Chuyến tàu cuối
Ta về
Xem lại tuổi thơ yêu
Vụng về một thời bé dại
Kỉ niệm xưa như mưa giăng
No tròn con mắt!

Em cùng ta xuôi ngược
Phía hoàng hôn....
Ngỡ tóc gió còn xanh
Thương một đời dâu bể

Cho ta về lại miền thơ trẻ
Ngược nắng mùa hè thương quê nhà
Chinh chiến tang thương
Em như đánh mất chút hồn nhiên
Đi vào con dốc đời thầm lặng
Nghiệt ngã truân chuyên....
Tuổi thơ yêu in dấu bụi đời

Cho ta cho em một lần về!
Thương lắm tuổi thơ hồng xưa....
Bỏ quên ngày tháng
Ra đi từ mùa Hạ đỏ
Mang theo hao khuyết ngày xanh.
    QTri 01-06-2016
   (  viết theo gợi ý của Dang Nguyen)

NHỦ THẦM NHAU ĐÊM


NHỦ THẦM NHAU ĐÊM

Lòng em
như đã mông lung
Ghé đêm đạm bạc một chung... giọt sầu

Sao trời thăm thẳm
đêm sâu
Một ngôi
xuống thấp
bắc cầu nợ duyên

Bơ vơ
áo mỏng thuyền quyên
Nửa bờ môi ngọc
em huyền diệu đêm

Từ em nghiêng
chút ngọt mềm
Se từng sợi tóc
cho thêm mộng thường

hoàng chẩm
26-05 hai không một chín

Thứ Hai, 29 tháng 4, 2019

THƠ MÙA HẠ



BÀI CHO EM

Mượn đêm
trải hết trời yêu
Vùi sâu trái mộng
Tóc chiều...đam mê
Mượn thêm 
Một chút vỗ về
Cho thơm khăn áo
Bộn bề sợi thương

Xa rồi
Tóc gió sầu vương
Tưởng rằng đã cũ
phấn hương về chiều
Bây chừ ăm ắp cô liêu
Nghe hoài cơn mộng
với nhiều tình đau


XƯA VẪN CÒN THƠM

Mộng về thơm lây ngày đã cũ
Giấu tình trong mắt... bời bời thương
Đường xưa chừ vắng người ấp ủ
Đành thôi từ ấy khuất mờ sương

Đêm về thơm lừng hương tóc gió
Lòng nghiêng giường chiếu gọi giấc mơ
Nghe trong dư âm tình đã ngỏ
Trăng tan lời gió vọng câu thơ

Ngày đi hoa lá thơm môi mắt
Nắng có còn vương một bến quê
Thương hoài chéo áo buồn hiu hắt
Lối nhỏ....người xa nẻo sơn khê

Cúi mặt gần... thơm lây giấc ngủ
Nửa chừng xuân em trải đợi chờ
Tiếng ban sơ xua tan trắc trở
Mộng chín đời nhau thôi bơ vơ.

hoàng chẩm
16-03-2019

Thứ Bảy, 13 tháng 4, 2019

TÌNH ĐÃ VỀ CHƯA



TÌNH ĐÃ VỀ CHƯA
h o à n g  c h ẩ m

Nghiêng đêm... mộng đã về chưa
Gối đời ơn nghĩa cho vừa lòng nhau
Bây chừ tóc trắng ngàn lau
Gọi người thắp nắng thôi nhàu tình xa

Dốc đời thầm lặng đi qua
Ngược dòng kí ức chưa nhòa giấc mơ
Còn đây thương một đôi bờ
Níu lòng níu dạ buổi chờ sang sông

Một mai khuất nẻo mênh mông
Ngược về ấm lại cho hồng rêu xanh
Gối đời thôi những mong manh
Em chia sau trước mộng lành ngát hương

Gọi thêm cơn sóng trùng dương
Bể dâu chia cách lạc đường nhân gian
Xô nhau về giữa vô vàn
Yêu người từ thuở  dâng tràn lời mong.

Chủ Nhật, 7 tháng 4, 2019

TẢN MẠN THÁNG BA



TẢN MẠN THÁNG BA
... ngày... tháng... năm
Bước chân xa về phố, từng con dốc chập chùng hiện ra trước mắt. Xe đi qua mấy con đường nhỏ quanh co uốn mình trong màn đêm yên bình của thành phố mù sương. Một tiếng chuông nhà thờ vọng ngân như truyền thêm sự bình an trong lòng.
Thụy đã không lỗi hẹn!
Một trở về, một bước chân quen như trăm năm về muộn. chút tìm nhau chút mong nhau hình bóng như lời hứa đã lâu. Hơn nghìn cây số đường xa, một nghĩa tình chưa mong manh theo ngày tháng... và phía cuối con dốc nơi chốn để về đã hiện ra.
Xe dừng bánh. cảm ơn những vòng quay...
Hắn dại người ra...bàng hoàng hơn khi phải ngắm nhìn Huyền như pho tượng bất động giữa trời đêm. Hơi sương lạnh,tay kéo chiếc áo khoác phủ lên bờ vai gầy. Nàng đang chờ đợi một bước chân ghé về và khẽ mỉm cười. Bên ngoài có tiếng chim ngủ đêm thì thầm, hình như một chiếc lá nhẹ rơi... Một bước chân trên lối nhỏ vào nhà không gây tiếng động, lần về đầu tiên mà ngỡ như quen đi lại bao lần. Một ngôi nhà nhỏ giữa khu vườn đầy hoa mang nhiều sự thú vị.
Một chút ơn cho đời đã đưa hắn trở về, về trong niềm ân sũng đã dành dụm tự bao giờ. Bất chợt Huyền lặng nhìn vào mắt hắn, đôi mắt với cái nhìn sâu hun hút như một tận cùng của niềm hân hoan. Không gian ngôi nhà như thu nhỏ trong ánh mắt. Hắn tưởng tượng đâu đó hiện ra khu vườn có nhiều hương sắc đủ màu để tạo ra sự lung linh,lấp lánh.
Đêm xuống sâu...bên tách trà ấm áp, những con mắt nhìn nhau như tỏa ra những tia nắng từ hình hài có chút tàn phai trên tóc. Đêm chưa tan....Vẫn yên lặng như một trầm tích ngủ yên trong lòng đất hắn ta như bị khai quật bị phá vỡ.... Cái nguội lạnh không còn,một bật tung tưởng chừng như tan loãng vào da thịt.....
Vùng đất đang hồi sinh,vạn vật đang độ sinh sôi... ngắm một bông hoa màu trắng tinh khiết như vẻ nguyên sơ xưa cũ, bỗng dưng lòng hắn chợt nhận ra chút động vọng rưng rưng miền ký ức đã gói ghém từ lâu. Gió ngàn từ bên lũng sâu thổi phồng mảnh áo trên ngực. Nàng rùng mình một chút và nghe lành lạnh. Kéo vội vàng manh áo nàng mím môi cười....đôi mắt dõi nhìn về phía xa có một bông hoa Quỳ vàng nở muộn.
Mùa đông có một loài hoa làm nên màu nắng....
Hoàng Chẩm 18-03-2019

Thứ Tư, 27 tháng 3, 2019

PHỐ YÊU ĐÃ CHẠM MỘT TÔI














PHỐ YÊU ĐÃ CHẠM MỘT TÔI

Ta về phố núi
chạm mặt với  mù sương
Mùa thu chưa khuất
xa....
Vẫn vàng nẻo cũ
Có chiếc lá úa phai từ những mùa thu trước
Lặng lẽ buông theo chiều xuống thấp giữa niềm đau.

Phố vẫn hoài phố
Thu vẫn đọng chiều bung vạt nhớ
Ta về đây nghe kí ức vỡ tan
Trong như nắng thủy tinh dội ngược chiều nỗi nhớ
Gió heo may gọi buồn
Một bước về xa em chốn quan san.

Đêm phố núi...
trở giấc vùi mình trong hương phấn cũ
Dấu tình phai trong em chưa đủ lãng quên lời hẹn cỏ lau
Hoa vẫn tím cỏ vẫn xanh như màu mắt tình phủ dụ
Nghe như khép lại tàn đêm khói sương một khoảng lặng không nhau.

Phố vẫn sương trắng trời giăng kín
Tình vẫn giăng tơ vương đau đáu một tri âm
Lối sỏi quen quen nghe nửa chừng tiếng nấc
Tay đan chiều phương em... bên lòng thôi những lặng câm.

Thứ Năm, 14 tháng 3, 2019

MỘT NỬA TÔI ƠI













MỘT NỬA TÔI ƠI 
_____________________________
Nửa bài thơ một đời đau
Câu thương còn lại không nhau kiếp nào
Cạn lời em gói hư hao
Gói thêm dâu bể gửi vào hư không
Từ em biền biệt mênh mông 
Ta về ngủ đậu ngoái trông quán đời
Tóc chiều hương cũ chưa vơi
Hạt vui bay nhẹ thôi đời quạnh hiu
Nửa đời chưa nhạt chắt chiu 
Người dài chân bước dốc chiều lặng câm
Vọng xa tóc gió thì thầm
Đêm chong đèn rạng dư âm đong đầy.
09-03-2019

VẦN THƠ TRẮNG ĐI QUA MÙA HẠ

 Vần thơ trắng đi qua mùa hạ Dễ mấy ai! Khi yêu quên mình đã cũ Về làm dâu xứ lạ Vẫn đắng đót với lòng xa Ta biết em! Giữa chốn đời vây bủa ...