Chủ Nhật, 31 tháng 3, 2013







Những bài thơ Xuân







t ự k h ú c X u â n




Tháng giêng ngọt mềm

Lộc biếc chồi non hồng môi mắt

Một bước đi về

Xanh trong trong lòng quê

Ngỡ ngàng lối củ quê mẹ vùi sâu trong gió bấc
Lành lạnh góc trời mấy khúc nhớ ngày qua.


Em mãi mê dòng đời giữa mùa xuân chín

Đậu trên vai dấu tích mùa xưa

Trong ngần giọng hát
Chưa biết gì sao ta vội nói lời yêu???


Lật nghiêng gót nhỏ ngày thơ

Bây chừ bỏ lại cơn mơ tuổi hồng

Như đời giấu mãi thương mong
Ta ôm khoảng cách dài trông góc trời.


Mộng mị xuân

Đâu phải chỉ là gần nhau trong gang tấc

Cánh hoa màu thời gian cũng níu lại lòng hoài thương

Đứng bên bờ ngó qua bên tê trỉu nặng đời tóc gió

Dẫu biết bể dâu chia mãi lối về

Ngày mới lớn chưa kịp trao tay đời mang lối rẻ

Biền biệt cho người cho một khúc tình xuân

Thấm thoát mấy mươi năm

Nữa chừng mới hay
Mùa xuân còn đó...............


Vườn xưa em đợi em chờ
Mở lòng em thả câu thơ ngậm ngùi.

mồng sáu Tết Nhâm Thìn




















c ò n c ó
m ộ t m ù a x u â n ________________



Còn em còn một mùa xuân
Giữ thơm lời hát trong ngần ngày xưa
Đàn vang một nhịp đong đưa
Theo vai áo lụa nắng mưa gửi lòng.




Còn em còn mãi thương mong
Thuở ban sơ gọi về trong muộn màng
Xuân mơ nhịp bước sang ngang
Lạc nhau từ ấy ta mang nỗi buồn

Tìm nhau về một ngọn nguồn
Nghiêng tay hái nụ tầm xuân cho người
Mênh mông khuất lấp tiếng cười
Còn em xuân chín một lời yêu thương.

20-12 ngày giáp tết




Thứ Bảy, 30 tháng 3, 2013

KHÚC NHỚ VIẾT GIỮA MÙA BẰNG LĂNG



             KHÚC NH VIT GIA MÙA BNG LĂNG


                           
                                 Tự tình tháng sáu

           Tháng sáu ơi ngọn ngành xanh vườn củ
           Sông nước chiều xưa mở lối nhớ tình xa
           Tay trong nhịp thở nghe tiếng buồn rơi rụng
           Bến nước ân tình sâu lắng một mùa hoa.

           Ta trở lại bên sông tìm giọt nắng
           Tháng sáu thì thầm khúc hát gửi lòng ai
           Mặt mày xưa ngó nhau buồn không nói
           Sợi tóc nào bay vẻ nét tàn phai.

           Lưng chừng con nước như dòng đời lặng lẻ
           Nhớ ngày về theo dấu nụ hồng xưa
           Em đong đếm hương nồng mùa hạ trắng
           Chén hương cay môi thắm như cơn mưa

           Bây chừ một chỗ ngồi còn trống trải
           Còn đó ngày sang sông đi ngược đường tơ
           Như bắt giữ bóng đời nhau qua dâu bể
           Thì thầm âm xưa vọng tiếng đôi bờ.

           Đợi vầng trăng khuất mượn màu hoa tím
           Thuở đi về chải chuốt một giấc mơ
           Tháng sáu có nhau trong từng hơi thở
           Khéo tay buộc nối em giữ kín dòng thơ.

           Nước không cạn bỡi còn mùa hoa tháng sáu
           Ngậm ngùi tôi ơi một thoáng với tóc mây
           Nụ hôn muộn màng như đầu đời cất tiếng
           Tình ơi!
           Còn tuổi nào nghe ngóng giữa vòng vây.

                      Viết giữa mùa bằng lăng tím 04-06-2010


                        
                   Vẫn còn mùa hoa nhớ

              Mùa hoa nhớ- lại về trên phố thị
              Cánh tím buông bên sông nước ngẩn ngơ
              Chút nắng phai trong màu mắt như thơ dại
              Bỏ quên chiều-nghiêng nhịp bước như mơ

              Ngồi lại bên này sông

              Nắng tắt giọt cuối muộn rồi
              Xuôi tay trói chặt nữa tôi nữa đời

              Ngày mai ai lại trở về
              Gói ghém nợ duyên đi trước về sau
              Tắm gội một tình đau
              Khi còn chút hương đọng trên môi mắt
              Trong lớp áo thời gian vẫn một nếp nhàu không có tuổi
              Mang một kiếp người hoang hoải như khói mây

              Tội tình chưa!
              Mùa hoa này lại vắng người năm trước
              Bằng lăng ơi sao không níu chân người xa một bước
              Một vẫy tay chào nhau như nói hết tận cùng
            
              Chiều nơi bến sông xưa
              Nắn nót chút tình em giữa mùa bằng lăng tím
              Em xa như bóng chim
              Góc trời riêng lắng sâu thêm
              Người xa nỗi buồn gần lại
              Xin như mãi yêu!
              Những bước chân trở về có tiếng vọng ngân
              Điệu trầm khúc tình ca

              Thơ ngây cất tiếng “ bao giờ…”
              Giữ lòng mấy nhịp cơ hồ biết thương
              Bây chừ mùa hoa tơ vương
              Nợ nần chưa trả cuối đường tìm nhau

              Vẫn còn mùa hoa nhớ
              Về đây nghe em!
              Nghe nhịp trùng phùng không biết hao gầy nỗi nhớ
              Chênh vênh bóng ngã chiều bên sông
              Nhớ không em!một hẹn hò như tỏ tường ân ái
              Vòng tròn nhỏ nhắn ngón tay em kết buộc
              Trao lòng nâng cạn chén tình cay
             
              Mai về xa-rời xa thật xa
              Soi bóng mình có một chiều như thế
              Soi bóng đời nhau
              Có một mùa hoa không nở muộn
              Ngút ngàn tôi ơi!
              Xin như hạnh phúc vẫn còn mùa hoa nhớ
              Khăn áo ngày mai em trở lại
              Tan trong tiếng thở miệt mài với khúc rẻ đau thương
              Vẫn còn đó một mùa hoa

              Ơi mùa hoa của một đời gió cuốn
              Ta-em không biết đau

              Vì đời vẫn có một mùa hoa.

                                               Mùa bằng lăng ngày 04-06-2011

         









             
                         
           

Thứ Năm, 28 tháng 3, 2013

Vời vợi em chiều Ô Lâu



                          Về lại Ô Lâu giữa một chiều nhạt nắng
                          Xanh biếc quê nhà em một thuở nằm nôi
                          Lắng sâu lòng ta chắt chiu từng nỗi nhớ
                          Bến nước ân tình bóng em -ơi xa xôi!
                          Trên bến vắng thầm gọi người một tiếng
                          Bất chợt như đau mênh mang một cái tên
                          Đất trời hóa nghìn trùng không lời chia biệt
                          Em không về nghe nỗi buồn như con nước lên
                          Tương tư chiều Ô Lâu cận kề nỗi nhớ
                          Khúc rẻ với bể dâu  chia cắt một mùa trăng
                          Em theo dấu tuổi người bay vào cơn mộng
                          Lối củ ta về tình em như tơ giăng
                          Không nhau chiều Ô Lâu ngược xuôi tình nhớ
                          Níu chân ai chìu lòng ta một bước đi
                          Ngoảnh mặt nhìn đôi bờ “ cây đa bến cộ’’
                          Chuỵện tình xưa hồn quê khóc đời biệt li
                                                                
                                         Chiều về Ô Lâu 11-07-2012


Thứ Hai, 25 tháng 3, 2013

Voi mua xuan con do







 a

        v ớ i  m ù a  x u â n  c ò n  đ ó
       ___________________________________________
       Đếm mùa xuân qua tuổi người xa vắng
       Ta cõng nghìn trùng nợ một đời nhau
       Trãi hết cho em lòng như vun vén
       Nhớ bước ngày đi ai giấu niềm đau
       Sương khói đợi chờ cách nhau ngàn bước
       Em giữa mùa xuân như bóng chim di
       Nhớ quên tự tình dòng sông thức trắng
       Vọng một âm xưa như lời từ li.....


       Buổi tìm nhau có mùa xuân ở lại
       Bến sông quê nhà cạn chút môi thơm
       Lắng nghe lòng gửi theo đời gió cuốn
       Em lãng du ta nặng cuộc áo cơm
       Có phải muộn màng biết thương khăn áo
       Nhìn nét nhàu phai sợ nỗi đau tình
       Có bao đêm trở mình mơ bên gối
       Chút mộng chưa về mắt biếc mông mênh.
                                     Viết giữa ngày xuân 13-02

Chủ Nhật, 24 tháng 3, 2013

Cho ngay vang xa


  
                                  Cho ngày vắng xa

                       Mất rồi người ơi còn mãi một thương mong
                       Ta đứng bên ni nghe nỗi nhớ bềnh bồng
                       Chiều sớm như vắng nhau phai nhanh áo tím
                       Phố núi âm thầm ai buồn hơn ngày đông

                       Mùa hạ trở về không nhạt nhòa mắt biếc
                       Nữa chừng em ơi chưa biết một lần đi
                       Không dám lãng quên hương nồng bên gối chiếc
                       Ấm lạnh phương trời xa ai nói lời từ li

                       Ai không biết tình đau khi rời xa tay níu
                       Em buông lời niệm khúc buồn chia hết cho ai
                       Ta mãi ngâm mình giữa cuộc trăm năm vun vén
                       Phút chốc hồn chênh vênh giữa những tàn phai

                       Không hẹn với lòng mà nỗi nhớ về trong gang tấc
                       Em ru gì khi vắng khuất vầng trăng giữa đêm thâu
                       Thân áo mỏng nhàu phai dầm mình hai sương một nắng
                       Ta vẫn còn nợ em trong mắt dòng sông sâu

                       Một ngã rẻ đường đi em vui nghìn bước
                       Ta như ngã trượt dài theo dấu chân thu phai
                       Em bên nớ có biết nhớ quên mùa hoa năm trước
                       Có một lần qua đời xin như thương bóng hình ai….

                                                                   17-16-2012 –khuya nghe mưa

VẦN THƠ TRẮNG ĐI QUA MÙA HẠ

 Vần thơ trắng đi qua mùa hạ Dễ mấy ai! Khi yêu quên mình đã cũ Về làm dâu xứ lạ Vẫn đắng đót với lòng xa Ta biết em! Giữa chốn đời vây bủa ...