Thứ Sáu, 7 tháng 6, 2019

VẦN THÁNG SÁU






VẦN THÁNG SÁU


Tháng sáu về ngang phố

Dịu dàng tóc em bay
Bóng chiều hoang buông tím
Tương tư mềm ngón tay

Đếm bao ngày qua phố
Tóc gió buồn như mưa
Tháng sáu âm thầm nhớ
Xô đời nhau cho vừa


Phố vẫn nồng nàn phố
Em vẫn nồng hương mơ
Tóc chiều giăng nhung nhớ
Buông dài theo dòng thơ.


TỰ TÌNH THÁNG SÁU


Tháng sáu ơi ngọn ngành xanh vườn cũ
Sông nước chiều xưa mở lối nhớ tình xa
Tay trong nhịp thở nghe tiếng buồn rơi rụng
Bến nước ân tình sâu lắng một mùa hoa


Ta trở lại bên sông tìm giọt nắng
Tháng sáu thì thầm khúc hát gửi lòng ai
Mặt mày xưa ngó nhau buồn không nói
Sợi tóc nào bay vẻ nét tàn phai


Lưng chừng con nước như dòng đời lặng lẽ
Nhớ ngày về theo dấu nụ hồng xưa
Em đong đếm hương nồng mùa hạ trắng
Chén hương cay môi thắm như cơn mưa


Bây chừ một chỗ ngồi còn trống trải
Còn đó ngày sang sông đi ngược đường tơ
Như bắt giữ bóng đời nhau qua dâu bể
Thì thầm âm xưa vọng tiếng đôi bờ

Đợi vầng trăng khuất mượn màu hoa tím
Thuở đi về chải chuốt một giấc mơ
Tháng sáu có nhau trong từng hơi thở
Khéo tay buộc nối em giữ kín dòng thơ

Nước không cạn bởi mùa hoa tháng sáu
Ngậm ngùi tôi một thoáng với tóc mây
Nụ hôn muộn màng đầu đời cất tiếng
Tình ơi!
Còn tuổi nào nghe ngóng giữa vòng vây.

Viết giữa mùa bằng lăng tím

Chủ Nhật, 2 tháng 6, 2019

Về với tuổi thơ




VỀ VỚI TUỔI THƠ
________________________

Chuyến tàu cuối
Ta về
Xem lại tuổi thơ yêu
Vụng về một thời bé dại
Kỉ niệm xưa như mưa giăng
No tròn con mắt!

Em cùng ta xuôi ngược
Phía hoàng hôn....
Ngỡ tóc gió còn xanh
Thương một đời dâu bể

Cho ta về lại miền thơ trẻ
Ngược nắng mùa hè thương quê nhà
Chinh chiến tang thương
Em như đánh mất chút hồn nhiên
Đi vào con dốc đời thầm lặng
Nghiệt ngã truân chuyên....
Tuổi thơ yêu in dấu bụi đời

Cho ta cho em một lần về!
Thương lắm tuổi thơ hồng xưa....
Bỏ quên ngày tháng
Ra đi từ mùa Hạ đỏ
Mang theo hao khuyết ngày xanh.
    QTri 01-06-2016
   (  viết theo gợi ý của Dang Nguyen)

NHỦ THẦM NHAU ĐÊM


NHỦ THẦM NHAU ĐÊM

Lòng em
như đã mông lung
Ghé đêm đạm bạc một chung... giọt sầu

Sao trời thăm thẳm
đêm sâu
Một ngôi
xuống thấp
bắc cầu nợ duyên

Bơ vơ
áo mỏng thuyền quyên
Nửa bờ môi ngọc
em huyền diệu đêm

Từ em nghiêng
chút ngọt mềm
Se từng sợi tóc
cho thêm mộng thường

hoàng chẩm
26-05 hai không một chín

VẦN THƠ TRẮNG ĐI QUA MÙA HẠ

 Vần thơ trắng đi qua mùa hạ Dễ mấy ai! Khi yêu quên mình đã cũ Về làm dâu xứ lạ Vẫn đắng đót với lòng xa Ta biết em! Giữa chốn đời vây bủa ...