Thứ Hai, 29 tháng 1, 2018

KHÚC TÔI ƠI CHIỀU ĐÔNG



















KHÚC TÔI ƠI CHIỀU ĐÔNG
hoàng chẩm
Chiều đông
Cúi mặt ngậm ngùi
Lắng nghe biệt khúc
Chôn vùi dấu thương
Nửa chừng xuân
Khuất mù sương
Lạ quen hình bóng
Lạ thường tôi ơi!
Chiều đông
Nỗi nhớ buông rơi
Lạc nhau một khúc
Ngút trời xanh xa
Muộn màng
Còn lại mùa hoa
Ngày nghiêng tóc gió
nhạt nhòa giấc mơ.
Chiều đông
Nhặt hết đường tơ
Vẻ lòng hao khuyết
Giữa... bờ sông quê.
Em về
Trải rộng cơn mê
Chút cay chút mặn
Bộn bề lòng nhau
Chiều đông
Ngó trước ngó sau
Lỡ em một bước
Nỗi đau nghìn trùng
Bây giờ
Em một mênh mông
Ta về vuốt mặt
Một hồng phai xưa.
quảng trị mùa đông 2017

Thứ Ba, 16 tháng 1, 2018

TƯƠNG TƯ


                                               TƯƠNG TƯ

                           Vạt chiều rủ bóng tàn thu
    Thoáng em phố cũ ....một mù sương xa
                       Gửi lòng theo giữa mùa hoa
       
Dã Quỳ vàng thắm trong ta lạ thường.

          Thênh thang góc phố....cuối đường 
Như tìm trong mắt....bỗng thương nhớ rồi
                      Mùa vàng ta cũng đành thôi!
      Mong manh tóc gió bồi hồi chớm đông

                     Lỡ em một bước ....qua sông
        Bây chừ còn đó chút hồng chưa phai.
Hoàng Chẩm- Quảng Trị

VẦN TỰ TÌNH THÁNG GIÊNG





VẦN TỰ TÌNH THÁNG GIÊNG
Hoàng Chẩm

Em khờ khạo giữa tháng giêng
Làm đau giọt nắng rơi nghiêng áo người
Thảo thơm đến tận nụ cười
Mềm môi say chút ơn đời bên nhau!
Em khờ khạo với mòn đau
Ngày xưa lầm lỗi chừ nhàu áo hoa
Từ em một nẻo mờ xa
Cuối trời nghe vọng lời ca ru đời
Em khờ khạo giữa trùng khơi
Ngàn cơn sóng vỗ một lời biệt li
Em khờ khạo một bờ mi
Chong đèn chưa khép xuân thì....còn đây!

EM HỒI SINH CUỘC VUÔNG TRÒN



EM HỒI SINH CUỘC VUÔNG TRÒN

Em hồi sinh lại cơn mê
Từ lâu đã tắt...nay về tinh khôi
Môi nhau nhận hết bồi hồi 
Ấm lòng thiếu phụ xa xôi tỏ tường
Dường như tóc gió đã vương
Âm tình dậy sóng ta nhường nhịn nhau
Bên em quên một úa nhàu
Tay xua tan một niềm đau lỡ làng
Em hồi sinh gọi mùa sang
Như xuân cạn hết bẽ bàng phôi pha
Bên nhau như mộng dưới hoa
Thêu thùa lòng mới vỡ òa...ngăn tim.
tháng một hai không mười tám

Chủ Nhật, 7 tháng 1, 2018

ĐÔI MẮT



ĐÔI MẮT
hoàng chẩm

Đôi mắt
u uẩn phía chiều
Mong đêm
đầy lấp bao điều quạnh hiu 

Trăm năm ngần ấy
chắt chiu
Hẹn lòng có khuyết
vẫn chìu lòng nhau.

Mắt buồn
đong cả nỗi đau
Môi trầm
vỡ giọng cho nhau lạ thường 

Tóc mây
ngã bóng mù sương
Lỡ mang phiền muộn
hai đường nhân gian .
22-10-2017

QUÀ TẶNG MÙA XUÂN




QUÀ TẶNG MÙA XUÂN
hoàng chẩm
Gửi em vạt nắng mùa xuân cũ
Hong ấm trời quê ngọt mùa sang
Tầm xuân chín dâng đời dấu ái
Chia hết nồng say lòng riêng mang
Gửi em câu hát mùa xuân cũ
Bay bổng xuân thì buổi ban sơ
Sớm muộn sân trường thơm áo lụa
Chữ viết lòng nghiêng một câu thơ.
Gửi em cơn mưa mùa xuân cũ
Ướt mộng bên thềm hoa ngát hương
Khung cửa hẹp giấu lòng tri kỉ
Thương hoài cố nhân miền khói sương
Gửi em bến nước mùa xuân thắm
Buông cánh tàn phai bên dòng sông
Khăn áo giữa chiều như cơn mộng
Em một nửa chừng- nhớ mênh mông

VẦN TỰ TÌNH THÁNG GIÊNG
















VẦN TỰ TÌNH THÁNG GIÊNG
Hoàng Chẩm

Em khờ khạo giữa tháng giêng
Làm đau giọt nắng rơi nghiêng áo người 
Thảo thơm đến tận nụ cười
Mềm môi say chút ơn đời bên nhau!
Em khờ khạo với mòn đau
Ngày xưa lầm lỗi chừ nhàu áo hoa
Từ em một nẻo mờ xa
Cuối trời nghe vọng lời ca ru đời
Em khờ khạo giữa trùng khơi
Ngàn cơn sóng vỗ một lời biệt li
Em khờ khạo một bờ mi
Chong đèn chưa khép xuân thì....còn đây!

VẦN THƠ TRẮNG ĐI QUA MÙA HẠ

 Vần thơ trắng đi qua mùa hạ Dễ mấy ai! Khi yêu quên mình đã cũ Về làm dâu xứ lạ Vẫn đắng đót với lòng xa Ta biết em! Giữa chốn đời vây bủa ...