Chủ Nhật, 30 tháng 12, 2018

NẮNG CÓ NHƯ XUÂN














NẮNG CÓ NHƯ XUÂN 
Hoàng Chẩm

Thèm nắng cho đong đầy mắt nhớ
Phố lạnh vai gầy em như mơ
Góp nhặt yêu người về bỡ ngỡ
Kêu thầm tên một chút đợi chờ
Nắng có mềm nỗi buồn xuống thấp 

Ơi em xưa dâu bể phận đời
Xuân đã chạm lòng ai khuất lấp
Cách mấy mùa xa vẫn trùng khơi
Hỏi thử nắng sao về quá muộn
Em ru mình những giọt đông phai
Thuở mộng đầu cơ hồ sóng cuộn
Để bây chừ con nước chia hai
Nắng vẫn còn xuân bay áo lụa
Lối cũ ta về lắm nẻo thương
Em có còn thơm lây bậu cửa
Nắng cho hồng tóc gió tơ vương.
Ngày cuối năm 30-12-2018

CHÚT LÒNG GIỮA MÙA XUÂN GỬI EM









Xuân về tới em ơi!
Lênh đênh giữa dòng đời đục trong neo đậu
Bến nước ân tình
Một bước vội qua
Em chuộc lấy cuộc đời đánh cược với đa đoan
Và sợi tóc bay bay nối dài thêm nỗi nhớ
Ngần ấy mùa xuân
Trải hết cuộc chờ...
Xa tít bãi bờ mộng mị
thoáng xuân chút lao xao
Em vạn dặm... ngày tháng mềm tay đếm tuổi
Nghe ngóng xuân về
Nỗi buồn chồng lên nhau
Và... em khép kín nỗi đau
Ta chưa hết ngày thương mong giữa mùa hạnh ngộ
Ừ thôi nhé!
Ta về mở tung ngăn kí ức
Ban sơ bóng bẩy đẹp một thời
Khuất mờ góc phố thân quen
Ngần ấy thôi!
Chợt nghe thoáng xưa ngủ vùi trong tiếc nuối
Em cơn mộng chín muồi
Vỡ cuộc trầm luân
Ta làm chim thương cội nhớ cành
Thôi nhé!
Đừng quên mùa hẹn
Chín nhớ mười thương câu ca dao
Hát ru.
Vầng trăng chia nửa cuộc đời.......
Mắc mớ chi nhau để nỗi buồn xuống thấp
Vành môi đau bầm tím
Trăng khuyết lại tròn
Viễn xứ đường khuya mười ngón tay đan chéo nỗi chơ vơ
Cầm lòng thương không hết!
Tìm em trong nắng mùa xuân cũ!
Chịu nửa đời sau muôn tiếng vọng thiên thu
Tình như lầm lỗi
Mấy mươi mùa xuân gác tay lên trán
Võ vàng tri âm bỗng chợt hoài mong .
Ngọn sầu đông ươm mầm lộc biếc
Mắt lá vun vén nhựa nguyên
Mùa xuân em âm thầm cất giọng
Níu nghìn trùng đường cũ nắng dọi phía đời nhau.
Hoàng Chẩm

Thứ Sáu, 14 tháng 12, 2018

CHÚT LÒNG CÒN LẠI




CHÚT LÒNG CÒN LẠI

Em như dấu tích xa xôi
Gieo lời tri kỉ bồi hồi... dạ thưa
Lấp đầy vụng dại ngày xưa
Tình như buổi chợ tan vừa nghe đau

Em như nắng đã ngã màu
Rụng đầy tóc gió úa nhàu đôi vai
Muộn màng một dấu hồng phai
Dấu thương còn lại trong ngoài mênh mông

Đôi bờ em níu dòng sông
Ngày đi thả mộng vừa nồng giấc mơ
Chút xưa bay ngược ban sơ
Trải lòng ban tặng để chờ có nhau


h o à n g c h ẩ m
22-11 hai không một tám

Thứ Năm, 13 tháng 12, 2018

RỘNG MỘT TRỜI THU





RỘNG MỘT TRỜI THU
Viết tặng bạn bè tôi trong đêm thơ nhạc BAY CÙNG MÙA THU ( Hanoi 11-11-2018)
Thu bay...tình còn ở lại
Xa rồi con phố đầu đông
Người đi mang hồn cỏ dại
Tiển nhau một cơn mưa hồng
Bên hồ bóng nghiêng trầm lắng
Cuối thu trời rộng bên nhau
Tìm ai từ trong xa vắng
Dường như lá cũng úa nhàu
Em gánh mùa thu về muộn (*)
Đường về một nẻo khôi nguyên
Hư vô chốn đời gió cuốn
Nặng lòng khăn áo thuyền quyên
Ru tình mấy lời độ lượng
Tiển nhau cõng một trời thu
Trốn tìm trăm năm nghiệp chướng
Em khuất xa giữa sương mù
Phố xa mắt ai gợn sóng
Vòng tay níu giữ thu mơ
Ngược chiều còn thương hình bóng
Chìu nhau... thôi hết chơ vơ.
hoàng chẩm
quảng trị 18-11 hai không mười tám
Ps: * ý tựa đề tập thơ Người Đàn Bà Gánh Mùa Thu tg BTH

THEO LÒNG KHI XA




THEO LÒNG KHI XA




Trút lòng
theo một dấu môi
Xuân thì vỡ....
Bóng tinh khôi nồng nàn
Mùa thu em một chứa chan
Đêm chưa vơi bóng nguyệt tràn giấc mơ
Yêu mùa thu
Trải câu thơ
Về chia nỗi nhớ đôi bờ.....gọi nhau
Chín chiều ruột thắt se đau
Bên ni bên nớ nghe sầu mênh mang
Tự tình trút mộng đêm hoang
Ngỡ chăn chiếu lẻ lỡ làng
Dấu xưa
Thôi em! Cất giọng gửi thưa
Tình ơi! Đã cũ có vừa lòng nhau.
Quảng Trị mùa thu hai không mười bảy

TỰ TÌNH ĐÔNG



Chào tháng mười hai
TỰ TÌNH ĐÔNG
Vội vã nụ hôn em 
Cần mẫn một vành môi chưa khuyết
Níu tình như trăng rụng đáy sông
Lời tỏ tình cho nhau có màu họa mi trắng phố
Buổi đông về ngược nắng
úp mặt với tóc mây
Mấy mươi mùa trở gió đi qua là tháng ngày cách trở
Thơ vẫn tình
nỗi nhớ vẫn đong đầy.
Tình yêu em chói lòa
Vầng nhật nguyệt
Vốn dĩ đã vô cùng trong góc đời thăm thẳm
Thêm sâu một góp nhặt yêu người
Thêm nồng góp nhặt hương đời
Em dịu ngọt như từng giọt đông phai
Nỗi buồn chưa xuống thấp
Vết nứt ngủ yên chưa cựa mình như mắt lá
Em đã không còn cũ
Hoa sữa trắng hồn hậu bung từng cánh nhỏ
Vô vàn hương yêu thơm lừng hè phố
một lần qua
Lòng bên chốn vô cùng
chưa bối rối góc đời nhau không lặng lẽ
Buổi đông về
em mở cánh cửa tàn phai xô cuốn một loài hoa.
tháng 12 hai không một tám

VẦN THƠ TRẮNG ĐI QUA MÙA HẠ

 Vần thơ trắng đi qua mùa hạ Dễ mấy ai! Khi yêu quên mình đã cũ Về làm dâu xứ lạ Vẫn đắng đót với lòng xa Ta biết em! Giữa chốn đời vây bủa ...