Thứ Hai, 20 tháng 11, 2017

CÒN LẠI TẤM LÒNG



CÒN LẠI TẤM LÒNG
Dấu ấn của một thời gánh gồng từng con chữ
Phía trước những bước chân son
Nâng con trẻ lên tầng kiến thức
Bụi phấn từng rơi...
Đời giấu tận giữa mõi mòn.
Tóc đã phai
Phía chiều xuống ta đếm lần từng tuổi
Trang giáo án buồn trong đáy mắt đã hoen
Người đưa đò bao năm tháng miệt mài say lòng từng bến đỗ
Ta cùng em dẫu đói lòng nhưng tận lực giữa bão giông.
Từ con mắt người thầy các em thơ lòng như giấy trắng
Bài vỡ lòng xuyên suốt một mênh mông
Một mai em lớn khôn có nhớ về lớp học
Nơi nào thầm hỏi "....dạ thưa Thầy còn nhớ em không "
hoàng chẩm
16-11-2017

CÒN NHỚ MỘT MÙA ĐÔNG
















CÒN NHỚ MỘT MÙA ĐÔNG
Mấy mùa đông qua như còn vương tóc gió
Khép lại cơn mơ một thoáng mắt tìm nhau
Dừng chân đếm bước nghìn trùng vỗ về sau trước
Xin qua đời người giữ tận cùng lời hẹn cỏ lau.
Một lời cuối cho buổi về bên phố cũ
Có ai hoài mong mùa xưa nhớ giọt đông phai
Ta biết giữa tháng ngày mềm lòng bao khúc nhớ
Có phải một đêm đông về em xuôi dòng chảy thiên thai.
Cây sầu đông trĩu nỗi buồn trong gió bấc
Cơn lạnh vây lòng em buốt thấm cuộc tình đau
Mùa để nhớ em trở mình khuya ......
quạnh hiu giường chiếu
Xót xa cay -đắng đót em đưa tay nắm bắt cõi lòng nhau.

Thứ Tư, 15 tháng 11, 2017

KHÔNG CHỈ LÀ


















KHÔNG CHỈ LÀ
Không chỉ là bờ vai để gánh gồng xưa cũ
Về giữa hư không níu giữ cuộc tình đau
Ngọn ngành một phôi pha trở về ngày thôi lạc bước
Bây chừ một nửa chừng em mang nghĩa nặng tình sâu
Một ngày mùa hạ thôi không trở về vun vén
Không chỉ là tóc mây vương sắc nhớ đường quê
Hoa vẫn tím như dõi tìm mắt môi xưa cũ
Em như dòng sông buồn trôi tháng ngày qua cơn mê
Không chỉ là tiếng thời gian đi về lui tới
Em có nghe tiếng trở mình như gọi giấc mơ xưa
Ta sợ nỗi hoang vu phủ mờ chăn chiếu
Thuở mất nhau người xa người tội tình một chiều mưa
Không chỉ là mùa thu mới đong đầy nỗi nhớ
Ai đã từng theo bên lòng một chiếc bóng thời gian
Em có biết ai dừng chân ngó dấu tàn phai trên tóc
Lòng thôi ngỡ ngàng chiều vội vã một hợp tan
Không chỉ là một câu thơ em nuôi tình năm tháng
Khăn gói đi về nghiêng ngả một đường tơ
Muộn màng duyên xưa tỏ tường như hơi thở
Quên vội chia xa nối tay cạn hết một giấc mơ
Không chỉ là bên em khi xa lòng thấu hiểu
Ngăn cách một chặng dài thấu hiểu cuộc bể dâu
Với không nhau ta biết một cận kề trống trải
Chỉ là em mùa thương nhớ lui về giấu mặt với nông sâu.
Quê nhà mùa hoa nhớ


Chủ Nhật, 10 tháng 9, 2017

CÓ LẦN NÀO EM QUÊN




CÓ LẦN NÀO EM QUÊN

Thu đã cũ chưa em
Màu hoa vàng độ ấy
Rụng cả chiều nung nấu
Môi ướt một khát thèm


Có lần nào em quên
Lá ngủ yên thềm vắng
Vòng tay cong trầm lắng
Áo lụa nâng chiều lên

Thu vẫn một hoài mong
Xa từ ngày dâu bể
Đôi bờ.... em mới kể
Nỗi nhớ tình đưa đong

Em còn đó ngày xưa
Hương yêu mùa trăng vỡ
Qua đi từng trăn trở
Em như một cơn mưa!
Tháng chin 2017

Thứ Hai, 31 tháng 7, 2017

DỐC CHIỀU



DỐC CHIỀU
hoàng chẩm

_______________________

Đời theo
cũng một dốc chiều 
Nữa chừng hương phấn
Phai nhiều....tóc mây

Quay lưng nhặt
những vơi đầy
Thương mình đã cũ
Vòng vây...lạ thường

Dốc chiều
tóc đã mù sương 
Ngàn lau giữ mộng
cuối đường tìm nhau.

quảng trị-hạ 2017

Thứ Năm, 6 tháng 7, 2017

NGÀY ẤY- BÂY CHỪ



NGÀY ẤY-BÂY CHỪ

Ngày ấy em cười ươm nắng
Tóc thơm ngoe nguẩy vườn trăng
Dáng ngọc rung tay hái mộng
Cho lòng muôn ngàn tơ giăng.
Buông chiều ôm đêm thao thức
Vai mềm bên gối mơ yêu
Con mắt in dòng lệ ráo
Hương phai buồn nát mĩ miều
Bây chừ mênh mông hoài nhớ
Ru lòng theo chút đã xưa
Người về buồn như phiến lá
Úa phai về gọi cơn mưa.
Đam mê qua từng trở dạ
Tháng năm se thắt lòng nhau
Nuôi tinh từ bao mong nhớ
Bây chừ ....chừng ấy còn đau.

hoàng chẩm
06-07-2017

Thứ Tư, 28 tháng 6, 2017

ĐÁNH THỨC XUÂN THÌ




ĐÁNH THỨC XUÂN THÌ

Giọt mưa đỏng đảnh chiều
Đánh thức xuân thì dậy
Mở lòng thương giọt nắng
Ngủ đậu mấy mùa yêu



Trăng khuất xa từng đêm
Nỗi buồn rơi thật thấp
Ta hao mòn cơn mộng
Em rất mới khát thèm

Ma mị chút hồng phai
Cây tương tư trổ nhánh
Non tơ thêm cơn mộng
Tình đậu rộng hai vai

Hà Nội 25-06-2017

HÀ NỘI VÀ TÔI






HÀ NỘI VÀ TÔI

Ta trở lại Hà Nội hồng mắt phố
Tháng sáu về lắng nghe cùng nhau nhịp thở lá tương tư
Lay thật khẽ sợ đau lòng chưa dám ngỏ
Câu em hát" người ơi...người ở...." như réo gọi cơn mơ.,
Một khẽ khàng..... môi thơm cong ướt đẫm
Ta hẹn em từ mùa hoa tím lung linh
Gió không cuốn xô bay lời tự tình tri kỉ
Giọt nắng trong ngần nghiêng rụng buổi bình minh
Phố đã cũ em đã cũ nhưng mùa yêu về sớm
Em chưa tròn đêm bao trở giấc với vầng trăng
Ta huyễn hoặc như du tình trong cõi vắng
Chưa quên phấn hương mà tóc đã sương giăng.
Thương quá!một tóc mây Hồ Gươm soi bóng
Một quen thân về hò hẹn giữa phố xưa
Chiều buông chậm theo nhau ru miền nhớ
Mắt khép..... tình bay tháng sáu đong đưa.
Tháng sáu một tình yêu Hà Nội 2017

Thứ Sáu, 14 tháng 4, 2017

MƯA TÌNH VUỐT MẶT PHỐ XA





















MƯA TÌNH VUỐT MẶT PHỐ XA
Vuốt mặt mấy giọt
Mưa rơi
Tưởng môi người dạo nữa vời...
Buông tay
Nghiêng
Vai đón chút tình bay
Hứng
Mùa tương ngộ giữa ngày bên nhau

Em chia lòng


Tới mai sau
Tóc chiều ru lại mưa mau
Mắt tình
Giấu đêm miền nhớ lung linh
Gối mơ tan....
Ngỡ câu kinh yêu người .
Vuốt thêm giọt để yêu người......
HC-Quảng Trị
06-04-2017

VỀ ĐI EM



VỀ ĐI EM 


















Về đi em
Về một lần thôi...
Ngủ ngoan hương đất
Cho tình quê ấm mãi tuổi người
Có đâu mãi gần như trong gang tấc
Cả đời lạc bước... mộng chín một ngàn lau.


Bên đời một bước đi về
Chạm mặt nghĩa ân chút lòng đau đáu
Về một lần thôi thảo thơm quê mẹ
Thắp một nén nhang
Tạ tội với quê hương

Xa cách bao tháng năm

Về thêm một lần thôi
Gối đầu sương khói
Em nghe hương lúa trải mùa
Quê nhà rót mật
Thương quá dòng sông một đôi bờ tít tắp
Người xa người như chìm khuất mãi vầng trăng.


Có về đây một lần
Nghe chim kêu chiều xuống
Chùng lòng đau.
Con đường xưa rơi ngọn lá tiễn mùa đi
Gạt nước mắt giọng thầm
Kêu tên người ru mái tóc xưa.
Mặn bờ môi khô cong nghiệt ngã.
Ngỡ đã quên dâu bể nhọc nhằn.
Phía cuối bên nhau như thức tỉnh phận người.


Gối tay lầm lỗi.
Về đi em!


HC- Quảng Trị

NHỚ MÙA HẠ ĐI QUA






NHỚ MÙA HẠ ĐI QUA

Tiễn tháng ba đi qua... tay níu lòng mở ngõ
Nắng đầu mùa vàng khoe mắt hạ chờ nhau
Em chải lại mái tóc xưa ngày đó
Làm duyên làm dáng lưng chừng em ngần ấy ...không đau.
Hạ đang về...
Đường cũ thắm màu hoa
Tím một trời yêu nao lòng người viễn xứ
Góc phố quen xưa mấy tấc lòng in dấu
Tình chưa phai từ dạo ấy một về xa.
Ta ngày tháng một mòn đau tuổi hạ
Từ cuộc chia tay trong khói lửa quê hương
Lạc mất nhau như dòng sông chia trăm nhánh
Bể dâu vẻ phận người ngược chiều nối lại một mùa thương
Ta quá cũ giữa đong đưa thềm hạ nhớ
Em nâng chiều lên bật khóc một chùng đau
Vai gầy vải sợi thô tóc loang màu sương khói
Dấu tàn phai như vừa vặn một ngày sau





Chủ Nhật, 19 tháng 2, 2017

TỰ TÌNH THÁNG GIÊNG







 TỰ TÌNH THÁNG GIÊNG
Em khờ khạo giữa tháng giêng
Làm đau giọt nắng rơi nghiêng áo người
Thảo thơm đến tận nụ cười
Mềm môi say chút ơn đời bên nhau!
Em khờ khạo với mòn đau
Ngày xưa lầm lỗi chừ nhàu áo hoa
Từ em một nẻo mờ xa
Cuối trời nghe vọng lời ca ru đời
Em khờ khạo giữa trùng khơi
Ngàn cơn sóng vỗ một lời biệt li
Em khờ khạo một bờ mi
Chong đèn chưa khép xuân thì....còn đây!

Quảng Trị tháng giêng- Đinh Dậu










Thứ Hai, 23 tháng 1, 2017

TỰ TÌNH CHIỀU CUỐI NĂM



TỰ TÌNH CHIỀU CUỐI NĂM


Bên thềm xuân như rộng dài hơi thở
Em nghiêng lòng gánh cả một mùa xuân
Ta còn đó tình xuân em như trẩy hội

Chiều cuối năm như nối bước xa gần.
Xuân vẫn chưa xưa bởi hoài thương lối cũ
Em còn đây những nghiêng bóng chiều về
Nhặt nốt hương thầm quen hơi bén tiếng
Đêm qua rồi nối tiếp những cơn mê
Chiều cuối năm nghe mầm lá cựa mình
Nắng đã vàng xuân như tháng ngày trở dạ
Em chia con phố ra hai đầu mong nhớ
Ta chợt thèm một quay ngược..... mông mênh.
Xuân mở cánh tàn phai ta buồn đếm tuổi
Xin bể dâu nhẹ tay phá bỏ vô thường
Quang gánh vai trần áo nhàu trăm dấu tích
Vỡ òa nét xuân lau trắng tóc mù sương. 

           HC
Ngày giáp tết Đinh Dậu 2017

VẦN THƠ TRẮNG ĐI QUA MÙA HẠ

 Vần thơ trắng đi qua mùa hạ Dễ mấy ai! Khi yêu quên mình đã cũ Về làm dâu xứ lạ Vẫn đắng đót với lòng xa Ta biết em! Giữa chốn đời vây bủa ...