MỘT NỐT TRẦM
Hoàng Chẩm
Một nốt trầm cho em ngày không nhau
Như thoáng hiện đôi bờ với nỗi đau
Khát một cơn mơ về bên giấc ngủ
Khuất giữa bao ngày nhịp đời qua mau
Một nốt trầm cho ta ngày phôi pha
Nhớ cơn mưa phố lạ chiều em qua
Vỡ tan nỗi khát tình theo cơn mộng
Em cho đời bóng dáng một loài hoa
Một nốt trầm cho ta ngày về muộn
Tìm giữa tàn phai hương phấn em xưa
Quấn quýt đời với thời gian xa biệt
Gứi bóng đời nhau nhìn lại một đẩy đưa
Giữ lấy nốt trầm nơi chốn mù sương
Ta nghe đời đá hát lời tơ vương
Biết em nơi ấy còn vơi đầy nỗi nhớ
Nốt trầm vọng xa trên dòng kẻ yêu thương….
Chẩm Hoàng- Quảng Trị
Cảm nhận MỘT NỐT TRẦM
của nhà thơ Hoàng Chẩm
Lòng tôi như nhấp nhô theo từng cơn sóng, như lâng lâng sau vài cốc rượu mạnh và như chùng xuống cung bậc thấp nhất khi đọc bài thơ Một Nốt Trầm của Hoàng Chẩm.
Bài thơ với những ngôn từ, và những ví von thật lạ, thật độc đáo. Tất cả xoáy quanh “một nốt trầm”. Như khi đang chập chờn cơn mơ trong giấc ngủ giữa bao nhịp đời qua mau, và nỗi đau thoáng hiện về đôi bờ ngày ta không còn nhau nữa:
Một nốt trầm cho em ngày không nhau
Như thoáng hiện đôi bờ với nỗi đau
Cái nỗi đau kia vẫn còn đọng lại. Và nhớ làm sao cơn mưa chiều khi em đi qua phố lạ, lòng ta cũng vương mang một nốt trầm cho một một ngày phôi pha. Vẫn cái nốt trầm đó lắng xuống để vỡ tan nỗi khát tình theo cơn mộng cũng như đời ta bao cơn mộng đã vỡ tan tành:
Một nốt trầm cho ngày phôi pha
Nhớ cơn mưa phố lạ chiều em qua
Vỡ tan nỗi khát tình theo cơn mộng
Em cho đời bóng dáng một loài hoa
Rồi những ngày ta lang thang về muộn, cũng một nốt trầm. Ta đi tìm em giữa những phấn hương xưa giờ đã nhạt nhoà. Dầu vậy ta vẫn quấn quit với đời sau những lần giã biệt, khi nhìn lại bóng đời nhau sao toàn những đẩy đưa:
……………………………………..
Tìm giữa tàn phai hương phấn em xưa
Quấn quít đời với thời gian xa biệt
Gửi bóng đời nhau nhìn lại một đẩy đưa.
Sao ta nghe có một chút gì thật xót xa, không biết nơi ấy giờ đây lòng em còn đầy nỗi nhớ khi bóng ta đang khuất dần vào cõi mù sương. Đời đá vàng với những lời tơ vương, ta vẫn nghe vọng về một nốt trầm thật xa trên những dòng kẻ yêu thương của cuộc sống:
Giữ lấy nốt trầm nơi chốn mù sương
Ta nghe đời đá hát lời tơ vương
Biết em nơi ấy còn vơi đầy nỗi nhớ
Nốt trầm vọng xa trên dòng kẻ yêu thương
Càng đọc bài thơ lòng tôi càng chùng xuống. Một nốt trầm xuyên suốt một quãng đời. Từ những ngày em đi và ta không còn nhau nữa. Lòng ta vẫn trầm xuống cho những ngày phôi pha. Một nốt trầm vẫn rớt xuống cho ngày ta một ngày về muộn ở cõi mù sương. Đọc bài thơ cứ nghe lòng lắng đọng, trầm xuống cung bậc thấp nhất như một viên sỏi đang chìm xuống đáy sông. Cứ trầm xuống để cuối cùng chỉ còn là nỗi nhớ, mà nỗi nhớ kia cũng trầm xuống để lấp đầy những dòng kẻ yêu thương của cuộc đời.
Một bài thơ sâu lắng, đọng vào hồn người và hình như vẫn còn giữ mãi ở đó Một Nốt Trầm.
lêtrọngminhkha
March 21, 2018 USA