Thứ Sáu, 14 tháng 4, 2017

MƯA TÌNH VUỐT MẶT PHỐ XA





















MƯA TÌNH VUỐT MẶT PHỐ XA
Vuốt mặt mấy giọt
Mưa rơi
Tưởng môi người dạo nữa vời...
Buông tay
Nghiêng
Vai đón chút tình bay
Hứng
Mùa tương ngộ giữa ngày bên nhau

Em chia lòng


Tới mai sau
Tóc chiều ru lại mưa mau
Mắt tình
Giấu đêm miền nhớ lung linh
Gối mơ tan....
Ngỡ câu kinh yêu người .
Vuốt thêm giọt để yêu người......
HC-Quảng Trị
06-04-2017

VỀ ĐI EM



VỀ ĐI EM 


















Về đi em
Về một lần thôi...
Ngủ ngoan hương đất
Cho tình quê ấm mãi tuổi người
Có đâu mãi gần như trong gang tấc
Cả đời lạc bước... mộng chín một ngàn lau.


Bên đời một bước đi về
Chạm mặt nghĩa ân chút lòng đau đáu
Về một lần thôi thảo thơm quê mẹ
Thắp một nén nhang
Tạ tội với quê hương

Xa cách bao tháng năm

Về thêm một lần thôi
Gối đầu sương khói
Em nghe hương lúa trải mùa
Quê nhà rót mật
Thương quá dòng sông một đôi bờ tít tắp
Người xa người như chìm khuất mãi vầng trăng.


Có về đây một lần
Nghe chim kêu chiều xuống
Chùng lòng đau.
Con đường xưa rơi ngọn lá tiễn mùa đi
Gạt nước mắt giọng thầm
Kêu tên người ru mái tóc xưa.
Mặn bờ môi khô cong nghiệt ngã.
Ngỡ đã quên dâu bể nhọc nhằn.
Phía cuối bên nhau như thức tỉnh phận người.


Gối tay lầm lỗi.
Về đi em!


HC- Quảng Trị

NHỚ MÙA HẠ ĐI QUA






NHỚ MÙA HẠ ĐI QUA

Tiễn tháng ba đi qua... tay níu lòng mở ngõ
Nắng đầu mùa vàng khoe mắt hạ chờ nhau
Em chải lại mái tóc xưa ngày đó
Làm duyên làm dáng lưng chừng em ngần ấy ...không đau.
Hạ đang về...
Đường cũ thắm màu hoa
Tím một trời yêu nao lòng người viễn xứ
Góc phố quen xưa mấy tấc lòng in dấu
Tình chưa phai từ dạo ấy một về xa.
Ta ngày tháng một mòn đau tuổi hạ
Từ cuộc chia tay trong khói lửa quê hương
Lạc mất nhau như dòng sông chia trăm nhánh
Bể dâu vẻ phận người ngược chiều nối lại một mùa thương
Ta quá cũ giữa đong đưa thềm hạ nhớ
Em nâng chiều lên bật khóc một chùng đau
Vai gầy vải sợi thô tóc loang màu sương khói
Dấu tàn phai như vừa vặn một ngày sau





VẦN THƠ TRẮNG ĐI QUA MÙA HẠ

 Vần thơ trắng đi qua mùa hạ Dễ mấy ai! Khi yêu quên mình đã cũ Về làm dâu xứ lạ Vẫn đắng đót với lòng xa Ta biết em! Giữa chốn đời vây bủa ...