Thứ Hai, 25 tháng 1, 2016

KHÚC THÁNG GIÊNG




















      

KHÚC THÁNG GIÊNG


Khoảng trời bình yên
Mênh mang chiều bâng khuâng
Thưa nắng.
Lòng như buông câu ru
Muối mặn gừng cay

Tháng giêng cỏ non xanh
Ngọn ngành bung lộc biếc
Hoa soan tím trời quê
Bời bời thương nhớ
Chiều giăng mơ say
Tháng tháng tiếp nối ngày tiếp ngày



Đêm nối dài cơn mộng
Từ cuộc bể dâu chia nữa cuộc đời
Mù mịt xa!
Em nương thân góc trời phủ đầy sương trắng
Vắng lòng khi cách trở
Bên thềm hoa ai đứng chơi vơi.

Khoảng trời em vô vàn bình yên
Những bất chợt cháy bùng kỉ niệm
Nỗi buồn pha trộn chốn không nhau
Tha thiết ngậm ngùi.
Em kêu thầm một cái tên
Ta nói lời xin lỗi
Chút tạ từ quay gót
Một thời yêu.






VẦN THƠ TRẮNG ĐI QUA MÙA HẠ

 Vần thơ trắng đi qua mùa hạ Dễ mấy ai! Khi yêu quên mình đã cũ Về làm dâu xứ lạ Vẫn đắng đót với lòng xa Ta biết em! Giữa chốn đời vây bủa ...