Thứ Năm, 19 tháng 3, 2015

Người tôi yêu





Người tôi yêu
Không có chiếc đòn gánh trên vai
Vẫn nặng quằn mềm lưng cong thân phận
Em như gánh cực về miền non cao
Lặng thinh đắng đót một nợ áo cơm
Bụi đời mấy mươi năm trải cùng con chữ
Mấy miệng ăn thấp thỏm những buổi chiều
Người tôi yêu không lội ruộng sâu
Áo vẫn thấm mồ hôi hai sương một nắng.
Như Kiếp thân cò bãi vắng
Lặn lội sớm tối đi về nâng khói bếp chiều hoang
Tiếng cười con trẻ ấm cùng nhau
Một bữa no lòng quên ngày khổ nạn
Người tôi yêu có khi bên triền dốc
Một giấc mơ trong đêm
Nhớ vội những ngày xưa
Mềm lòng với khúc ca từ những điều chưa nói
Từ cuộc chia xa mùa hạ đỏ quê hương
Mịt mù xa xăm ngót nghét
Người tôi yêu giữa một ngút ngàn
Thoáng trong mắt bờ dâu xanh thẳm.
Ruột rà tôi mặn lạt một thời xa
Như còn đó một người!








Thứ Hai, 16 tháng 3, 2015

KHÚC THÁNG GIÊNG





KHÚC THÁNG GIÊNG
Khoảng trời bình yên
Mênh mang chiều bâng khuâng
Thưa nắng.
Lòng như buông câu ru
Muối mặn gừng cay

Tháng giêng cỏ non xanh
Ngọn ngành bung lộc biếc
Hoa soan tím trời quê
Bời bời thương nhớ
Chiều giăng mơ say
Tháng tháng tiếp nối ngày tiếp ngày
Đêm nối dài cơn mộng
Từ cuộc bể dâu chia nữa cuộc đời
Mù mịt xa!
Em nương thân góc trời phủ đầy sương trắng
Vắng lòng khi cách trở
Bên thềm hoa ai đứng chơi vơi.
Khoảng trời em vô vàn bình yên
Những bất chợt cháy bùng kỉ niệm
Nỗi buồn pha trộn chốn không nhau
Tha thiết ngậm ngùi.
Em kêu thầm một cái tên
Ta nói lời xin lỗi
Chút tạ từ quay gót
Một thời yêu.
Tháng giêng quê nhà 24-03-2015





Thứ Ba, 10 tháng 3, 2015

CÒN NHỮNG MÙA EM MÊNH MÔNG





Còn những mùa em mênh mông


Khi mùa hạ tới ngày thắp đầy ngọn nắng
Vàng hoe sông quê hoa rụng tím bờ vai
Như trong mắt chứa chan nỗi buồn thật thấp
Em đếm ngọt bùi chia vội giọt phôi phai.

Khi mùa thu tới đêm chong đèn thương ngõ vắng
Buổi ta về khuya khoắt em khăn áo mù sương
Một chút đợi chờ bước chân qua từng con dốc
Nghiêng lòng đón đưa như quen nhớ đến lạ thường.

Khi mùa đông vê em lắng sâu nỗi nhớ
Ngọn sầu đông treo cao chín nhớ mười thương
Chăn chiếu quạnh hiu gối nghiêng đường xưa lối củ
Bóng người xa mãi một đường bay ...ừ thôi bến sông Tương!

Xuân thoáng hương xưa mềm lòng người viễn xứ
Nụ hồng phơi dấu ngày đưa xuân vội qua sông
Ai có lỡ nhịp đời đâu biết ngày buông mong nhớ
 Ngắt cánh hoa vùi chôn tuổi đời mênh mông.



Chủ Nhật, 1 tháng 3, 2015

TẠ ƠN MÙA XUÂN


TẠ ƠN MÙA XUÂN



VẦN THƠ TRẮNG ĐI QUA MÙA HẠ

 Vần thơ trắng đi qua mùa hạ Dễ mấy ai! Khi yêu quên mình đã cũ Về làm dâu xứ lạ Vẫn đắng đót với lòng xa Ta biết em! Giữa chốn đời vây bủa ...