Thứ Hai, 20 tháng 1, 2014

Mắc cạn một mùa Xuân


                     
                   Mắc cạn một mùa Xuân

                     

   Nắng cho em bén hương nồng
   Xuân cho môi thắm giữa mông mênh tình
   Tha hương một cõi riêng mình
   Góc đời em cạn thác ghềnh bể dâu.

    Đêm ngày chia nhau nông sâu
    Em về chia hết bạc đầu phôi pha
    Ta về mắc cạn mùa hoa
    Bỡi thương nhớ một bước xa cuối trời.....


    Xuân xưa mắc cạn một lời
    Chia đôi con mắt một thời tóc bay
    Không nhau giữa những tháng ngày
    Xuân qua còn lại tỏ bày tình xưa.

        ngày nhớ Tịnhhương
               11/2.2012
   

                      

                        

Thứ Năm, 16 tháng 1, 2014

Tự khúc Xuân







                      t ự     k h ú c      x u â n


         
     Tháng giêng ngọt mềm
     Lộc biếc chồi non hồng môi mắt
      Một bước đi về
     Xanh trong trong lòng quê
     Ngỡ ngàng lối củ quê mẹ vùi sâu trong gió bấc
     Lành lạnh góc trời mấy khúc nhớ ngày qua.


      Em mãi mê dòng đời giữa mùa xuân chín
     Đậu trên vai dấu tích mùa xưa
     Trong ngần giọng hát
     Chưa biết gì sao ta vội nói lời yêu???


     Lật nghiêng gót nhỏ ngày thơ
     Bây chừ bỏ lại cơn mơ tuổi hồng
     Như đời giấu mãi thương mong
     Ta ôm khoảng cách dài trông góc trời.


     Mộng mị xuân
    Đâu phải chỉ là gần nhau trong gang tấc
    Cánh hoa màu thời gian cũng níu lại lòng hoài thương
    Đứng bên bờ ngó qua bên tê trỉu nặng đời tóc gió
    Dẫu biết bể dâu chia mãi lối về
    Ngày mới lớn chưa kịp trao tay đời mang  lối rẻ
    Biền biệt cho người cho một khúc tình xuân


     Thấm thoát mấy mươi năm
     Nữa chừng mới hay
     Mùa xuân còn đó...............


     Vườn xưa em đợi em chờ
     Mở lòng em thả câu thơ ngậm ngùi.


               mồng  sáu  Tết  Nhâm  Thìn


                  






































Nữa mũa xuân qua




         
Nữa mùa xuân qua

                        _______________________________________________
              Một ngày như không có em
               Bên lề  xa khuất chợt thèm tiếng thơ
            Cuối ngày xin một giấc mơ
           Tan theo mộng mị một bờ sông quê.

            Còn đây một tối đi về
            Áo xưa thầm lặng vai kề gối hoa
            Thì thầm nữa mùa xuân qua
                Em chưa giấu kín phôi pha cuộc chờ

                Buồn theo nhịp bước bơ vơ
                Bỏ thương nhớ lại tóc tơ muộn màng
                Nữa xưa còn chút mênh mang
                Nữa nay nỗi nhớ lỡ làng mùa trăng.

                                      tháng giêng nhớ xa khuất.2012


                                                                 
   

Thứ Hai, 13 tháng 1, 2014

 Lục bát




CHÚT XUÂN EM NGÀY CŨ
 

Mùa xuân bén gót hồng xưa
Xa từ độ ấy em chưa kịp buồn
Ngày đơm bông trái cội nguồn
Ta thương tiếng hát giữ hồn mong thương
Góc trời em níu mù sương
Nhớ hoài một bước cuối đường tìm nhau
Lặng thầm cắt xén nỗi đau
Tri âm vời vợi theo màu áo xưa
Mùa xuân nghiêng tay đẩy đưa
Cho em lời gió về thưa gửi tình
Hoa cười giọt nắng lung linh
Người về chợt nhớ cho mình gọi tên.




Mùa xuân đếm giọt buồn rơi
Ngày giao mùa- gọi tôi ơi kiếp nào!
Vườn xưa em hái chiêm bao
Chia đôi giấc ngũ có thao thức chờ.
Chút mang nặng với dòng thơ
Như cùng nghĩa tận đôi bờ gọi tên.....

                  

Thứ Ba, 7 tháng 1, 2014

Lục bát













2. Chùm thơ:
NHẶT LẠI TÌNH XA




Em về nhặt lại tình xa
Chong đèn với một mùa hoa bên đời
Áo xưa ngũ giấc chơi vơi
Góc trời riêng một gọi mời bên nhau
Như lòng có hẹn về mau
Đường chiều nặng bước như đau một bề
Ngón tay mềm dấu cơn mê
Nhặt thêm nỗi nhớ cận kề tóc tai
Cúi mình nhặt nốt phôi phai
Khi về ngó lại bóng ai qua đời
Nghiêng lòng nhặt giọt buồn rơi
Mai kia mốt nọ vẫn lời tình em.


NGHIÊNG
Nghiêng lòng nghiêng cả mắt môi
Em nghiêng một giấc xa xôi gọi người
Cơn mưa nghiêng chiều thu rơi
Ta nâng giọt nước yêu người về qua
Thoáng xưa nghiêng bóng bên ta
''Gối nghiêng ai sửa'' lòng hoa chợt buồn.

RU TÌNH



Gối tình em giữa đêm thâu
Tiếng lòng như đã chìm sâu hương nồng
Một tay thắp ngọn nến hồng
Một tay trải rộng tấm lòng em xưa
Biết đem tiền kiếp đẩy đưa

Theo cùng nỗi nhớ tình chưa ngỏ lời
Bây chừ có em bên đời
Ru tình thuở trước một lời thương mong
Ru tình từ một dòng sông
Chiều hè thưa nắng bên lòng ngổn ngang.

GIỌT SƯƠNG BÊN THỀM
























Sương đêm thấm ướt vai ai
Ngồi nghe thương nhớ chia hai giọt buồn
Ai về
dạo khúc thơ suông
Lòng đau chùng xuống
nghe buồn tháng năm.


Người đi
mang cả xa xăm
Xuân nồng trở giấc
lặng thầm gọi tên
Mai sau nhớ một niềm riêng
Cho đời vọng tiếng ta nghiêng nỗi buồn.



VẦN THƠ TRẮNG ĐI QUA MÙA HẠ

 Vần thơ trắng đi qua mùa hạ Dễ mấy ai! Khi yêu quên mình đã cũ Về làm dâu xứ lạ Vẫn đắng đót với lòng xa Ta biết em! Giữa chốn đời vây bủa ...