Thứ Năm, 16 tháng 1, 2014

Tự khúc Xuân







                      t ự     k h ú c      x u â n


         
     Tháng giêng ngọt mềm
     Lộc biếc chồi non hồng môi mắt
      Một bước đi về
     Xanh trong trong lòng quê
     Ngỡ ngàng lối củ quê mẹ vùi sâu trong gió bấc
     Lành lạnh góc trời mấy khúc nhớ ngày qua.


      Em mãi mê dòng đời giữa mùa xuân chín
     Đậu trên vai dấu tích mùa xưa
     Trong ngần giọng hát
     Chưa biết gì sao ta vội nói lời yêu???


     Lật nghiêng gót nhỏ ngày thơ
     Bây chừ bỏ lại cơn mơ tuổi hồng
     Như đời giấu mãi thương mong
     Ta ôm khoảng cách dài trông góc trời.


     Mộng mị xuân
    Đâu phải chỉ là gần nhau trong gang tấc
    Cánh hoa màu thời gian cũng níu lại lòng hoài thương
    Đứng bên bờ ngó qua bên tê trỉu nặng đời tóc gió
    Dẫu biết bể dâu chia mãi lối về
    Ngày mới lớn chưa kịp trao tay đời mang  lối rẻ
    Biền biệt cho người cho một khúc tình xuân


     Thấm thoát mấy mươi năm
     Nữa chừng mới hay
     Mùa xuân còn đó...............


     Vườn xưa em đợi em chờ
     Mở lòng em thả câu thơ ngậm ngùi.


               mồng  sáu  Tết  Nhâm  Thìn


                  






































VẦN THƠ TRẮNG ĐI QUA MÙA HẠ

 Vần thơ trắng đi qua mùa hạ Dễ mấy ai! Khi yêu quên mình đã cũ Về làm dâu xứ lạ Vẫn đắng đót với lòng xa Ta biết em! Giữa chốn đời vây bủa ...