Thứ Tư, 20 tháng 4, 2016

E m c ó n g h e ?_


















E m   c ó   n g h e  ?_______________




Cạn chiều với một bờ môi

Hoàng hôn nhuộm tím cỏi tôi bềnh bồng
Một em sính lể sợi hồng
Ru nhau tình củ nghe nồng nàn rơi

Lạ thường tóc gió chơi vơi
Thơm tho áo lụa nửa đời tình bay
Chia nhau cạn hết hương cay
Thôi thì ! khi nhớ quên ngày qua sông

Chìu lòng nối giữa hư không
Chút em còn đó chút trông chút chờ
Cạn chiều nắng ngũ đôi bờ
Nghiêng đời trút cả giấc mơ yêu người.

                           Thu QT 15-10-2012

               

Thứ Bảy, 16 tháng 4, 2016

TẬN CÙNG VỚI XUÂN EM























TẬN CÙNG VỚI XUÂN EM

Em ơi hãy lắng nghe!
Xuân bay bay phấn hương
Trải chút xưa mênh mông đến lạ thường
Giấc mơ đêm trừ tịch

Ngọn ngành xuân
Bây chừ tít tắp
Lắng đọng nguồn cơn nỗi nhớ.
Từ em vẫy tay buông
Ai rót xuân đầy nỗi ngậm ngùi
Xuân xưa khuất mờ
Em còn mặn mà nuôi thương tình nghĩa

Nhớ câu hát mùa xuân
Nối dài ngày lạc bước
Lối cũ ta về chưa hết mong manh
Chân trượt dài cơn mê xuân
Nồng nàn môi thắm lời thưa gửi
Tóc trắng lặng thầm ......
Nhớ xuân em!
Mùa xuân này em không về
Giọt nắng lưa thưa
Bến sông quê buồn vắng nhịp chèo đưa
Lạc bước
Không nhau hẹn chiều nghiêng chờ đợi
Ta níu ân tình còn như trầm khuất tiếng xưa.
Một chút hương đồng nội
Như gót buổi thơ ngây
Nông nổi ngày xa
Còn lại cánh hoa đong đưa chiều gió lộng.
Ta còn em!
Còn em!
Vì em là mùa xuân!



Thứ Hai, 4 tháng 4, 2016

TỪ MÊNH MÔNG XA KHUẤT


TỪ MÊNH MÔNG XA KHUẤT 















Có một ngày em xô cuốn hết mong manh
Tay buông tay bắt nỗi buồn qua nhanh
Ai một lần trầm mình trong mùa hoa
Biền biệt mấy mươi mùa trăng em trong xa vắng
Ta du mục nỗi nhớ cùng em
....
Một bất chợt ngày về có màu mắt thời gian
Vắng hoe mùa hoa tháng sáu
Em thôi quên ngày qua sông áo lụa buồn vội vã
Tóc gió bây chừ thành biển nhớ mênh mông
Bay theo duyên kiếp

Lỡ làng từ buổi ban sơ 
Hỏi em có biết ai chờ mưa ngâu
Tri âm một tiếng nặng sâu
Tri âm một tiếng thương câu ân tình

Vọng một đời theo từng hao khuyết em
Ta bỏ lại dấu chân ngày đi lạc
Cánh hoa bằng lăng mùa về  hẹn ước
Lắng nghe từng nhịp thở
Theo chút mộng khói sương
Xa thì thật xa!
Gần cũng thật gần!
Ái ân chưa thả tiếng buồn rơi bên chăn chiếu
Cánh hoa lẻ loi bên gối sao như thương bóng đêm

Nửa em còn lại một vỡ tan
Nửa ta còn mãi một dâng tràn

Nhớ chi hơn!
Một tiếng bật khóc như trùng khơi dậy sóng

Ngậm ngùi chia hết bão bùng
Trong nhau còn mãi vô cùng thoáng xưa


Đà Nẵng, tháng 05-2013

VẦN THƠ TRẮNG ĐI QUA MÙA HẠ

 Vần thơ trắng đi qua mùa hạ Dễ mấy ai! Khi yêu quên mình đã cũ Về làm dâu xứ lạ Vẫn đắng đót với lòng xa Ta biết em! Giữa chốn đời vây bủa ...