Thứ Hai, 10 tháng 10, 2016

NHƯ NGỌN LÁ GIỮA MÙA RƠI


















NHƯ NGỌN LÁ GIỮA MÙA RƠI

Mùa thu cho em!
Len lén giữa mùa chiếc lá trốn mình giữa màu vàng úa
Mùa cho mắt thêm sâu nỗi nhớ
Mùa cho ngày thêm dài vấn vương mối tơ.....
Ngày qua bao bóng nắng
Ngày qua bao ngọn lá vàng bay
'' Em nhớ cho rằng ta vẫn chờ em....''
Lui về cõng đời qua cơn mộng
Tuổi em chất chồng màu phôi pha
Mấy mươi mùa lá làm thân chờ đợi
Lỗi lầm một chút lạc nhau muôn nẽo mờ xa
                            
Ta hái mùa thu để thương hoài xưa cũ
Nghìn trùng ơi! xa thẳm một đường tơ
Giấu nỗi ngậm ngùi đi về trong hoang vắng
Lá vàng phai đưa tình ta về theo cơn mơ......
Trăng xưa rụng một miền sương trắng
Nghiêng ngọn lá cô đơn chạm mặt tri âm
Gối tay với mộng mị dài thêm nỗi nhớ
Hoa tím vở hồn giường chiếu lặng câm....
Thu vắng nhau
Cho em hình hài....cho nhau một đời!
Có phải nhìn nhau trong biệt li
Qua hơi thở tìm nhau
Rồi như trong tàn thu thương ngọn lá mùa rơi
Phía sương mù bên em chân về xa ngái
Tưởng như vô tình mặn nhạt một bờ môi..

Không có nhận xét nào:

VẦN THƠ TRẮNG ĐI QUA MÙA HẠ

 Vần thơ trắng đi qua mùa hạ Dễ mấy ai! Khi yêu quên mình đã cũ Về làm dâu xứ lạ Vẫn đắng đót với lòng xa Ta biết em! Giữa chốn đời vây bủa ...