Chủ Nhật, 26 tháng 5, 2013

Trăng treo

                                   

             


                                    Trăng treo một góc cuối trời 


                                    Đời treo một khúc xa vời cố nhân 


                                    Thoáng xưa như bóng phù vân 


                                    Ngút ngàn khăn áo lại gần có nhau 


                                    Mênh mang nỗi nhớ ngàn sau 


                                     Muộn màng giấu một nỗi đau ngậm ngùi 


                                    Mấy mùa trăng khuất chia phôi 


                                     Mấy mùa trăng rụng chia đôi cuộc đời 


                                                                                   16 - 04 - 2011 

Không có nhận xét nào:

VẦN THƠ TRẮNG ĐI QUA MÙA HẠ

 Vần thơ trắng đi qua mùa hạ Dễ mấy ai! Khi yêu quên mình đã cũ Về làm dâu xứ lạ Vẫn đắng đót với lòng xa Ta biết em! Giữa chốn đời vây bủa ...