Chủ Nhật, 12 tháng 5, 2013

Chùm thơ thương nhớ mùa xưa




  
THEO MÁI TÓC XƯA

Bận lòng theo mái tóc xưa
Bốn mùa theo áo lòng vừa thương mong
Trong mắt em một dòng sông
Đò đưa một chuyến mênh mông cuộc đời

Từ xa xăm một góc trời
Riêng mang quay lại mấy lời tìm nhau
Biết ai bồng bế ngàn sau
Biết ai chăm chút một màu hoàng hôn

Mùa thu có em chút ơn
Níu chân nữa bước một cơn mưa về
Bên nhau giữ mãi cơn mê
Đời xin một tiếng bộn bề câu thơ

Bận lòng từ buổi ban sơ
Nhớ mùa xuân gọi tóc tơ đọng tình
Bên đường soi bóng một mình
Chiều về hoa rụng bóng hình tôi ơi.

THEO MÙA

Một năm có mấy mùa thương
Vội chi một bước cuối đường bên nhau
Xuân xưa
hát khúc ban đầu
Lòng theo từ ấy nối cầu thương mong

Theo nhau từ một bến sông
Ngày em chưa nói vỡ lòng câu duyên
Cầu thang mấy bậc hồn nhiên
Qua từng ô cửa mắt hiền ngó theo

Hạ vàng giọt nắng trong veo
Mơ hoa một giấc ai gieo tình buồn
Ta đi lại với ngọn nguồn
Nhớ lời sông nước chợt hồn biết thương

Góc trời em chốn mù sương
Mùa Thu
phố lạ tỏ tường tình xưa
Về bên nhau giữa cơn mưa
Môi mềm tóc rối đong đưa tình nồng

Lặng thầm nâng niu Mùa Đông
Tự tình chao liệng mênh mông bóng hình
Đêm khuya trở giấc thương mình
Tan trong tiếng thở nhớ tình khuất xa.

XÓT XA MỘT NỬA CHỪNG

Ai về như bóng xuân qua
Chợt nghe sông nước quê xa tự tình
Chiều xưa vệt nắng lung linh
Tay nâng sính lễ cho mình có nhau
Nửa chừng xuân một ngàn lau
Nghiêng lòng bồng bế nỗi đau xa người

Qua sông rẽ một khúc đời
Như ru mắt lệ chơi vơi ngậm ngùi
Xô nhau một giấc ngủ vùi
Em về bên gối ngọt bùi chia đôi
Chiếu chăn một góc nổi trôi
Ngỡ như trả nợ tình thôi muộn màng.

Hoàng Văn Chẫm
Email: hoangvancham@yahoo.com)
Trích  lucbat.com

Không có nhận xét nào:

VẦN THƠ TRẮNG ĐI QUA MÙA HẠ

 Vần thơ trắng đi qua mùa hạ Dễ mấy ai! Khi yêu quên mình đã cũ Về làm dâu xứ lạ Vẫn đắng đót với lòng xa Ta biết em! Giữa chốn đời vây bủa ...