Chủ Nhật, 5 tháng 4, 2015

KHÚC NHỚ VIẾT GIỮA MÙA BẰNG LĂNG



                       KHÚC NHỚ VIẾT GIỮA MÙA BẰNG LĂNG





                           
                                          Tự tình tháng sáu

           Tháng sáu ơi ngọn ngành xanh vườn củ
           Sông nước chiều xưa mở lối nhớ tình xa
           Tay trong nhịp thở nghe tiếng buồn rơi rụng
           Bến nước ân tình sâu lắng một mùa hoa.

           Ta trở lại bên sông tìm giọt nắng
           Tháng sáu thì thầm khúc hát gửi lòng ai
           Mặt mày xưa ngó nhau buồn không nói
           Sợi tóc nào bay vẻ nét tàn phai.

           Lưng chừng con nước như dòng đời lặng lẻ
           Nhớ ngày về theo dấu nụ hồng xưa
           Em đong đếm hương nồng mùa hạ trắng
           Chén hương cay môi thắm như cơn mưa

           Bây chừ một chỗ ngồi còn trống trải
           Còn đó ngày sang sông đi ngược đường tơ
           Như bắt giữ bóng đời nhau qua dâu bể
           Thì thầm âm xưa vọng tiếng đôi bờ.

           Đợi vầng trăng khuất mượn màu hoa tím
           Thuở đi về chải chuốt một giấc mơ
           Tháng sáu có nhau trong từng hơi thở
           Khéo tay buộc nối em giữ kín dòng thơ.

           Nước không cạn bỡi còn mùa hoa tháng sáu
           Ngậm ngùi tôi ơi một thoáng với tóc mây
           Nụ hôn muộn màng như đầu đời cất tiếng
           Tình ơi!
              Còn tuổi nào nghe ngóng giữa vòng vây.

             Viết giữa mùa bằng lăng tím 04-06-2010


                        
                            Vẫn còn mùa hoa nhớ

              Mùa hoa nhớ lại về trên phố thị
              Cánh tím buông bên sông nước ngẩn ngơ
              Chút nắng phai trong màu mắt như thơ dại
              Bỏ quên chiều-nghiêng nhịp bước như mơ

              Ngồi lại bên này sông

              Nắng tắt giọt cuối muộn rồi
              Xuôi tay trói chặt nữa tôi nữa đời

              Ngày mai ai lại trở về
              Gói ghém nợ duyên đi trước về sau
              Tắm gội một tình đau
              Khi còn chút hương đọng trên môi mắt
              Trong lớp áo thời gian
                 vẫn một nếp nhàu không có tuổi
              Mang một kiếp người hoang hoải như khói mây

              Tội tình chưa!
              Mùa hoa này lại vắng người năm trước
              Bằng lăng ơi sao không níu chân người xa một bước
              Một vẫy tay chào nhau như nói hết tận cùng
            
              Chiều nơi bến sông xưa
              Nắn nót chút tình em giữa mùa bằng lăng tím
              Em xa như bóng chim
              Góc trời riêng lắng sâu thêm
              Người xa nỗi buồn gần lại
              Xin như mãi yêu!
              Những bước chân trở về có tiếng vọng ngân
              Điệu trầm khúc tình ca

              Thơ ngây cất tiếng “ bao giờ…”
              Giữ lòng mấy nhịp cơ hồ biết thương
              Bây chừ mùa hoa tơ vương
              Nợ nần chưa trả cuối đường tìm nhau

              Vẫn còn mùa hoa nhớ
              Về đây nghe em!
              Nghe nhịp trùng phùng không biết hao gầy nỗi nhớ
              Chênh vênh bóng ngã chiều bên sông
              Nhớ không em!một hẹn hò như tỏ tường ân ái
              Vòng tròn nhỏ nhắn ngón tay em kết buộc
              Trao lòng nâng cạn chén tình cay
             
              Mai về xa-rời xa thật xa
              Soi bóng mình có một chiều như thế
              Soi bóng đời nhau có một mùa hoa không nở muộn
              Ngút ngàn tôi ơi!
              Xin như hạnh phúc vẫn còn mùa hoa nhớ
              Khăn áo ngày mai em trở lại
              Tan trong tiếng thở miệt mài với khúc rẻ đau thương
              Vẫn còn đó một mùa hoa

              Ơi mùa hoa của một đời gió cuốn
              Ta-em không biết đau
                      Vì đời vẫn có một mùa hoa.

                     Mùa bằng lăng ngày 04-06-2011

         





VẦN THƠ TRẮNG ĐI QUA MÙA HẠ

 Vần thơ trắng đi qua mùa hạ Dễ mấy ai! Khi yêu quên mình đã cũ Về làm dâu xứ lạ Vẫn đắng đót với lòng xa Ta biết em! Giữa chốn đời vây bủa ...