Thứ Ba, 13 tháng 1, 2015

Tình khúc Xuân


TÌNH KHÚC XUÂN



Mưa lất phất bay.
Nỗi nhớ lặng lẽ trở về bằng những âm xưa câu hát
Vụng dại một thời làm duyên
Dang tay níu cả mùa xuân về trên tóc.
Có ta cầm giữ một mộng mị từng ngày
Em chưa kịp yêu vì dòng sông chưa biết nói
Ngày đó chớm mong từng bước theo nhau
Áo lụa tan trường
Ngẩn ngơ khờ khạo một nét thương
Vùi sâu giọng hát những nét vẽ xưa
Bất chợt lòng mong nhau từ độ ấy
Có tiếng đàn hòa theo nhịp xuân mà tưởng như lời ngỏ
Em vẫn hồn nhiên
Em không nhìn được chút bâng khuâng
Từ đó ta vẽ vời cơn mộng
Bể dâu và cuộc đời làm nên dấu cách
Ta lạc mất mùa xuân
Mất nhau một bước giữa đời
Khăn áo theo người em mở lối truân chuyên
Từng bước trầm luân xuôi đời trăn trở
Ai biết được lòng mà dò dẫm cái mong thương….
Nữa chừng qua đi ta mới gặp nhau trong từng tấc lòng
Chia đôi nỗi nhớ
Ngâm ngùi như tiếc nuối
Góc trời xa xăm em biền biệt cõi ta
Sương khói bên em như chăm chút ngày qua
Một bến củ bên ta mong chút hương xưa về lại
Vội vàng chi!
Tâm giao những không lời như chứa chan tự tình bên sông nước
Nụ hôn như cánh mỏng thao thiết mùa xuân
Dòng thơ buông dài vô tận
Như có những tìm nhau cho đời kề cận duyên tơ.
Cuối sau em một đợi chờ
Một mai gió cuốn đôi bờ có nhau!
Phôi pha em giữa ngàn lau
Tự tình thức dậy theo màu áo xưa.

Không có nhận xét nào:

VẦN THƠ TRẮNG ĐI QUA MÙA HẠ

 Vần thơ trắng đi qua mùa hạ Dễ mấy ai! Khi yêu quên mình đã cũ Về làm dâu xứ lạ Vẫn đắng đót với lòng xa Ta biết em! Giữa chốn đời vây bủa ...