Thứ Bảy, 17 tháng 1, 2015

NHỮNG DÒNG THƠ XƯA


                      



                        CÁNH CỬA NỖI NHỚ MÙA XUÂN
                       
                Một mùa xuân về mang theo nhiều nỗi nhớ
                Đôi cánh mềm gợi nhớ một khúc tình ca
                Lòng muốn nói đời bên nhau như muối mặn
                Gừng cay em nhớ níu giữ một thời đã xa

                Một khúc nhớ chông chênh lòng chia cắt

                Hơi thở mùa xuân bắt nhịp tình em
                Một đồng đếm ta ơi cho tri âm tìm tới 
               Cam chịu một thiên thu sao gọi mãi từng đêm

                Mùa xuân về nhẹ tay nâng cành hoa tím
               Cho nỗi buồn quay gót giữa mù sương
               Ta ngó mặt nhau mà thênh thang nỗi nhớ
               Trải hết tình này tìm lại với yêu thương
                        
               Em có nghe dòng sông lặng thầm muôn thuở
               Chờ bóng hoàng hôn níu lại một hương xưa
               Tựa như hơi thở phủ mờ lên tóc gió
               Mai xa rồi em nhớ giữ lại một cơn mưa

              Nghe như tiếng ai vọng về theo câu hát
              Ngày xưa ơi! đừng quay mặt với tàn phai
              Một mùa xuân mang đi  thời thiếu nữ
              Thuyền em xuôi dòng bến nước chạnh lòng ai

              Mùa xuân ấy em vô tình buông câu hát
              Tự bao giờ ta biết gửi lòng thương
             Thời mắt nai tóc mềm se vai áo lụa
              Mãi nhớ hoài nét vẻ-nối tiếp một dư hương

            Ai nhớ ai mái tóc buồn sợi trắng
            Trưa nắng xuân nồng ấm áp lòng ta
            Em chải chuốt lại  đường mây tơ tóc
            Về bên con nước thương hoài một chia xa

           Chuyện tình buồn làm ai mắt ướt
            Đêm vắng em xưa cơn mộng đã đi xa
           Mãi mãi là cho nhau niềm nhớ
           Ngày sau...còn níu bước chân ta.
                                     26-10-2010




              Nỗi buồn thức giấc

                          Thương sao những níu tay trong nỗi nhớ
                          Tiếng vọng ân tình đi suốt một đêm đông
                          Còn một cánh hoa lặng thầm bên thềm vắng
                          Đi hết lòng nhau bỗng chợt mênh mông

                          Cơn mơ về cuốn đời nhau như giông bão
                          Bận bịu nhau lòng xé với mùa đông
                         Trang trải hết tình em như ngày xưa khờ khạo
                         Có nhau bên đời thương mãi một dòng sông

                         Một nữa chừng xuân mắt môi chưa vội khép
                         Mới biết bên đời còn gửi gắm lòng nhau
                         Nơi chốn xa quên dấu tàn phai ngồi ngó lại
                         Chợt hoài thương khi tóc gió đã ngàn lau.
                                               24-12-2010

                 

            Thức với giọt đông

                                               17:20 - 04/12/2010      


                       Cuối mùa đông người góc xa dừng bước
                       Ba mươi năm trôi nỗi một tóc mây
                       Còn giữ chút tinh khôi từ xa thời áo lụa
                       Muộn màng không em bên giọt nắng trao tay

                       Níu giữ mùa đông tay nâng niu sính lễ
                       Gửi chút hương phai lòng theo môt dòng sông
                       Biết trao nhận thương mong giữa mùa hoa phố cũ
                       Tự tình xưa sâu lắng với mùa đông

                       Quay trở lại với mùa đông ta ngó mặt
                       Đếm hạt mưa bay thầm lặng một thoáng xưa
                       Không vội vả khi trở mình quạnh hiu nhớ tiếc
                       Nồng ấm hơi người  mãi ru khúc nhớ một đong đưa

                       Lại chong mắt nhìn đêm đông khua động
                       Ngỡ bước nghìn trùng đong đếm sợi thương
                       Hiu hắt tầm tay em chút chăm màu hoa nhớ
                       Xoay xở bóng đời với mắt biếc mù sương .

                                      Đêm đông 01-12-2010.

                    
                     

Không có nhận xét nào:

VẦN THƠ TRẮNG ĐI QUA MÙA HẠ

 Vần thơ trắng đi qua mùa hạ Dễ mấy ai! Khi yêu quên mình đã cũ Về làm dâu xứ lạ Vẫn đắng đót với lòng xa Ta biết em! Giữa chốn đời vây bủa ...