Thứ Tư, 21 tháng 1, 2015

CÓ MỘT CHIỀU NHƯ THẾ



           
  

  Có Một Chiều Như Thế

T

                   Có một buổi chiều với cơn mưa như vội vã 
                   Em sợ thời gian qua để nói hết lời mong 
                   Bên một tận cùng lắng nghe từng dòng chảy 
                   Ngọn nguồn lung linh tình bay thục nữ xanh trong 

                   Ta bên nhau nắm lấy chặt hoàng hôn trên tóc 
                   Thật khẽ khàng tay góp nhặt hết úa phai
                   Em thả trôi bên lòng niệm khúc và giọt lệ 
                   Như để thương hoài về sau cho đời chút nguôi ngoai 

                   Nhớ chiều bên  em phố mưa buồn trong mắt 
                   Em nghẹn lời mai về xa để cảm xúc tuôn rơi 
                   Hơi thở  hòa tan như gừng cay muối mặn 
                   Trôi dài theo nhau một khoảng lặng chơi vơi 

                   Một rời xa khi tầm tay em vuốt mặt 
                   Ngày bên nhau trang trải hết tình bay 
                   Khuất dần giữa dòng người  xa xăm lối về khúc rẽ
                   Em đi rồi ta ngồi nhặt mê say 

                  Một cơn mưa chiều trút lòng ai bên phố 
                  Vòng tay nương theo như một thuở tìm nhau 
                  Chút gió thoảng ngỡ như bão bùng xô đẩy 
                  Cho hết nồng say dáng ngọc buổi ban đầu 

                  Nghiêng hết bên nhau tận cùng nỗi nhớ 
                 Tóc mây xưa nghiêng thuở áo trắng ban sơ 
                  Cúi mặt thật gần vỡ tan hồn chăn chiếu 
                  Mưa nắng gọi nhau khi đứng giữa đôi bờ 

                  Em mãi hiền hòa như dòng sông trong mắt 
                  Vẫn lời thì thầm nghe tiếng vọng về qua 
                  Một lao xao trong ta hồn xuôi con nước 
                  Xô cuốn niềm thương chiều bên phố mưa qua 

                             Viết trong nỗi ngậm ngùi 
                                                                                           

                             

VẦN THƠ TRẮNG ĐI QUA MÙA HẠ

 Vần thơ trắng đi qua mùa hạ Dễ mấy ai! Khi yêu quên mình đã cũ Về làm dâu xứ lạ Vẫn đắng đót với lòng xa Ta biết em! Giữa chốn đời vây bủa ...