Thứ Hai, 9 tháng 6, 2014

từ ấy nỗi buồn


TỪ ẤY NỖI BUỒN
Em vê đốt cháy chiều hoang
Ngỡ ngàng khăn áo bay bay.
Ta ngậm ngùi
Tim chiếc lá khô cong như nỗi buồn đã chín.
Rơi xuống đời nhau nỗi thương xa biệt.
Em còn như nguyên thuở ban sơ
Vùi sâu chín đợi mười chờ.
Ta cùng tận trong ngút ngàn dâu bể.....
Nỗi nhớ ùa xa từ ngày tít tắp
Giữ riêng lòng em vội vã môi hôn
Chút nữa chừng xuân
Ngẫn ngơ chiều bên phố
Nghẹn ngào.
Cơn mê nào đưa đong kí ức
Lặng thầm vun vén một thời qua
Tội tình chi nữa
Như trôi nỗi thân người phiêu dạt phương xa
Có cam chịu ! Có đành thôi!
Ai lãng quên nhớ cho còn đó tri âm
Bước quay lưng có phía sau là kỉ niệm
Bộn bề nỗi nhớ
Em đôt nỗi cô đơn từng ngày
Rơi buồn tình xa.

Không có nhận xét nào:

VẦN THƠ TRẮNG ĐI QUA MÙA HẠ

 Vần thơ trắng đi qua mùa hạ Dễ mấy ai! Khi yêu quên mình đã cũ Về làm dâu xứ lạ Vẫn đắng đót với lòng xa Ta biết em! Giữa chốn đời vây bủa ...