Thứ Bảy, 28 tháng 6, 2014

CÒN NHỮNG MÙA EM MÊNH MÔNG



Còn những mùa em mênh mông


Khi mùa hạ tới ngày thắp đầy ngọn nắng
Vàng hoe sông quê hoa rụng tím bờ vai
Như trong mắt chứa chan nỗi buồn thật thấp
Em đếm ngọt bùi chia vội giọt phôi phai.

Khi mùa thu tới đêm chong đèn thương ngõ vắng
Buổi ta về khuya khoắt em khăn áo mù sương
Một chút đợi chờ bước chân qua từng con dốc
Nghiêng lòng đón đưa như quen nhớ đến lạ thường.

Khi mùa đông vê em lắng sâu nỗi nhớ
Ngọn sầu đông treo cao chín nhớ mười thương
Chăn chiếu quạnh hiu gối nghiêng đường xưa lối củ
Bóng người xa mãi một đường bay ...ừ thôi bến sông Tương!

Xuân thoáng hương xưa mềm lòng người viễn xứ
Nụ hồng phơi dấu ngày đưa xuân vội qua sông
Ai có lỡ nhịp đời đâu biết ngày buông mong nhớ
 Ngắt cánh hoa vùi chôn tuổi đời mênh mông.

Không có nhận xét nào:

VẦN THƠ TRẮNG ĐI QUA MÙA HẠ

 Vần thơ trắng đi qua mùa hạ Dễ mấy ai! Khi yêu quên mình đã cũ Về làm dâu xứ lạ Vẫn đắng đót với lòng xa Ta biết em! Giữa chốn đời vây bủa ...