Thứ Tư, 27 tháng 3, 2019

PHỐ YÊU ĐÃ CHẠM MỘT TÔI














PHỐ YÊU ĐÃ CHẠM MỘT TÔI

Ta về phố núi
chạm mặt với  mù sương
Mùa thu chưa khuất
xa....
Vẫn vàng nẻo cũ
Có chiếc lá úa phai từ những mùa thu trước
Lặng lẽ buông theo chiều xuống thấp giữa niềm đau.

Phố vẫn hoài phố
Thu vẫn đọng chiều bung vạt nhớ
Ta về đây nghe kí ức vỡ tan
Trong như nắng thủy tinh dội ngược chiều nỗi nhớ
Gió heo may gọi buồn
Một bước về xa em chốn quan san.

Đêm phố núi...
trở giấc vùi mình trong hương phấn cũ
Dấu tình phai trong em chưa đủ lãng quên lời hẹn cỏ lau
Hoa vẫn tím cỏ vẫn xanh như màu mắt tình phủ dụ
Nghe như khép lại tàn đêm khói sương một khoảng lặng không nhau.

Phố vẫn sương trắng trời giăng kín
Tình vẫn giăng tơ vương đau đáu một tri âm
Lối sỏi quen quen nghe nửa chừng tiếng nấc
Tay đan chiều phương em... bên lòng thôi những lặng câm.

Không có nhận xét nào:

VẦN THƠ TRẮNG ĐI QUA MÙA HẠ

 Vần thơ trắng đi qua mùa hạ Dễ mấy ai! Khi yêu quên mình đã cũ Về làm dâu xứ lạ Vẫn đắng đót với lòng xa Ta biết em! Giữa chốn đời vây bủa ...