Thứ Tư, 17 tháng 8, 2016

MẸ



MÙA HIẾU HẠNH
Cho Tôi -Em và những ai còn Mẹ và không còn Mẹ!
MẸ
Ngập tràn yêu thương tháng bảy
Mênh mông mùa Mẹ
Một bông hồng cài lên ngực em
Một bông nữa cho anh
Cho mùa hiếu hạnh
Đất trời hóa mùa Xuân khi còn Mẹ
Ta còn Mẹ trong đời
Mẹ ơi!
Nhớ thuở nào hôm sớm một đàn con
Thương Mẹ đôi vai gầy lưng còng theo năm tháng
Ướt mẹ cho con ráo khô....lớn khôn từng bước
Mới đây thôi hơn chín mươi năm nhọc nhằn thân Mẹ
Sương gió thân cò lặn lội một tình thương.
Ta còn Mẹ như suối nguồn hạnh phúc
Bao la như biển rộng
Mênh mông như mây trời
Truân chuyên đời gánh gồng cơm áo
Nhọc nhằn quàng thân Mẹ trăm nẽo trần gian
Tấm lòng người tha thiết một đàn con
Tấm áo mẹ còn nét nhàu vượt bao khổ nạn
Tóc bạc trắng in dấu hằn bươn chải một mưu sinh
Tao loạn quê nhà không buông tay
Gian khó không kêu trời
Cam chịu ngược xuôi đổ mồ hôi sôi nước mắt
Cực trên vai cháy rám mặt mày
Hai sương một nắng không sờn lòng mẫu tử
Thôi cam chịu tiếng đời giữa bao xót cay
Cực sướng đôi ba năm
Mẹ yêu con trầm mình trong trăn trở
Vịn chặt nghĩa tình chung chia khốn khổ
Mẹ một đời lao thân chẵng quản giông bão chốn trần ai
Ta còn nợ cả đời
Chưa nói lời cảm ơn sâu nặng
Lỗi lầm với sinh thành dưỡng dục
Mẹ ơi!!!
Mẹ còn đó !
Ta còn tất cả!
Hoàng Chẩm
Mùa Hiếu Hạnh Vu Lan 2016

Không có nhận xét nào:

VẦN THƠ TRẮNG ĐI QUA MÙA HẠ

 Vần thơ trắng đi qua mùa hạ Dễ mấy ai! Khi yêu quên mình đã cũ Về làm dâu xứ lạ Vẫn đắng đót với lòng xa Ta biết em! Giữa chốn đời vây bủa ...