Thứ Bảy, 27 tháng 12, 2014

Vô vọng ngày không em


                                 Vô vọng ngày không em

                      Ai thức giấc để thấy mình trôi trong nỗi nhớ
                      Ngậm ngùi theo đêm nghe tiếng mưa rơi
                      Vọng mãi lời chưa nói tan theo hơi thở
                      Thưa với cuộc đời vịn tay nhau-tình ơi

                       Sỏi đá cũng đau như người trong xa vắng
                       Khát giữa đêm là tiếng thở một loài hoa
                      Trở mình em có biết nỗi buồn ai vỡ vụn
                       Mảnh ghép bóng đời nhau vá víu một mình ta

                       Đêm dần khuya có con mắt dõi tìm dấu vết
                       Cơn mưa chiều bên em tóc gió dệt tình xa
                       Chút gần nhau chung chia nghìn trùng xa cách
                       Gối tay giữa tàn phai nghe cơn mộng về qua

                       Em không hẹn cùng ta nối lòng bên thức giấc
                       Người xa người sao như thấm giọt rươu cay
                       Môi mắt nào thắm duyên xưa hương nồng chưa mất
                       Một lần người yêu người tay nâng chiều mơ say


                                                                  16-06-2012

Không có nhận xét nào:

VẦN THƠ TRẮNG ĐI QUA MÙA HẠ

 Vần thơ trắng đi qua mùa hạ Dễ mấy ai! Khi yêu quên mình đã cũ Về làm dâu xứ lạ Vẫn đắng đót với lòng xa Ta biết em! Giữa chốn đời vây bủa ...