Thứ Hai, 15 tháng 12, 2014

với mùa xuân còn đó




              với  mùa  xuân 
           còn  đó
       ____________________________


       Đếm mùa xuân qua tuổi người xa vắng
       Ta cõng nghìn trùng nợ một đời nhau
       Trải hết cho em lòng như vun vén
       Nhớ bước ngày đi ai giấu niềm đau

       Sương khói đợi chờ cách nhau ngàn bước
       Em giữa mùa xuân như bóng chim di
       Nhớ quên tự tình dòng sông thức trắng
       Vọng một âm xưa như lời từ li.....

       Buổi tìm nhau có mùa xuân ở lại
       Bến sông quê nhà cạn chút môi thơm
       Lắng nghe lòng gửi theo đời gió cuốn
       Em lãng du ta nặng cuộc áo cơm

       Có phải muộn màng biết thương khăn áo
       Nhìn nét nhàu phai sợ nỗi đau tình
       Có bao đêm trở mình mơ bên gối
       Chút mộng chưa về mắt biếc mông mênh.
                                    






Không có nhận xét nào:

VẦN THƠ TRẮNG ĐI QUA MÙA HẠ

 Vần thơ trắng đi qua mùa hạ Dễ mấy ai! Khi yêu quên mình đã cũ Về làm dâu xứ lạ Vẫn đắng đót với lòng xa Ta biết em! Giữa chốn đời vây bủa ...