Thứ Năm, 4 tháng 4, 2013

Nhat lai tinh xa



NHẶT LẠI TÌNH XA


Em về nhặt lại tình xa

Chong đèn với một mùa hoa bên đời

Áo xưa ngũ giấc chơi vơi

Góc trời riêng một gọi mời bên nhau




Như lòng có hẹn về mau

Đường chiều nặng bước như đau một bề

Ngón tay mềm dấu cơn mê

Nhặt thêm nỗi nhớ cận kề tóc tai


Cúi mình nhặt nốt phôi phai

Khi về ngó lại bóng ai qua đời

Nghiêng lòng nhặt giọt buồn rơi

Mai kia mốt nọ vẫn lời tình em.




NGHIÊNG


Nghiêng lòng nghiêng cả mắt môi

Em nghiêng một giấc xa xôi gọi người

Cơn mưa nghiêng chiều thu rơi

Ta nâng giọt nước yêu người về qua

Thoáng xưa nghiêng bóng bên ta

''Gối nghiêng ai sửa'' lòng hoa chợt buồn.





RU TÌNH


Gối tình em giữa đêm thâu

Tiếng lòng như đã chìm sâu hương nồng

Một tay thắp ngọn nến hồng

Một tay trải rộng tấm lòng em xưa

Biết đem tiền kiếp đẩy đưa

Theo cùng nỗi nhớ tình chưa ngỏ lời

Bây chừ có em bên đời

Ru tình thuở trước một lời thương mong

Ru tình từ một dòng sông

Chiều hè thưa nắng bên lòng ngổn ngang.




GIỌT SƯƠNG BÊN THỀM


Sương đêm thấm ướt vai ai

Ngồi nghe thương nhớ chia hai giọt buồn

Ai về

dạo khúc thơ suông

Lòng đau chùng xuống

nghe buồn tháng năm.

Người đi

mang cả xa xăm

Xuân nồng trở giấc

lặng thầm gọi tên

Mai sau nhớ một niềm riêng

Cho đời vọng tiếng ta nghiêng nỗi buồn.




Hoàng Văn Chẫm
Posted by Văn Nghệ Quảng Trị at 5:08 AM
Labels: Hoàng Văn Chẩm
Reactions:

Không có nhận xét nào:

VẦN THƠ TRẮNG ĐI QUA MÙA HẠ

 Vần thơ trắng đi qua mùa hạ Dễ mấy ai! Khi yêu quên mình đã cũ Về làm dâu xứ lạ Vẫn đắng đót với lòng xa Ta biết em! Giữa chốn đời vây bủa ...