Thứ Hai, 2 tháng 12, 2019

CHÙM THƠ LỤC BÁT



MÙA ĐI QUA TÔI
h o à n g c h ẩ m

người về chín cả mùa xuân
ta nghe lòng đã tần ngần lời yêu
hạ vàng một khúc dốc chiều
nửa đời tóc trắng hoang liêu cõi mình
thu mơ phai úa gọi tình
yên lòng lá ngủ bồng bềnh lời ru
chờ đông nghe gió mộng du
đêm trường nghe lạnh cõi mù tăm nhau.
Chào tháng 12

XA VỜI
Em về
nhặt mộng mị xưa
Nửa đời hương phấn
chưa vừa tình nhau
Xa người
ngó trước ngó sau
Ngỡ mình đã cũ
mà đau rát tình
Chiều
xưa mắt nhớ
lung linh
Tưởng...
tàn phai
đã vô tình hóa thân.
hoàng chẩm 21-12
hai không một tám


VẤP CÙNG CÂU THƠ
Bởi em vấp phải nắng chiều
Nên ta ngã giữa tịch liêu cuộc đời
Thôi thì đành một chơi vơi
Sang sông từ ấy bời bời lòng đau
Bởi em hun hút ngàn lau
Chân trần vấp phải không nhau chốn này
Từ thương lấy chút hương say
Như trong đã cũ đọa đày cơn mơ
Cuối sau thôi vấp hững hờ
Thôi nhàu úa một khung thơ tình buồn
Có nghe về giữa ngọn nguồn
Tiếng mênh mang gọi bồn chồn nỗi thương.
ngày cuối tháng 8-2019

NHẶT
***
Người về nhặt vội mùa hoa
Không nhau cúi mặt... từ xa nghìn trùng.
Chia nhau chút đợi tận cùng
Người đem góp lại thêm nồng nàn xưa
***
Nhặt chiều phai với giọt mưa
Đong đầy hương cũ thu vừa đi qua
Mùa hoa em níu phôi pha
Buồn dâng mắt đỏ chia xa ngậm ngùi
***
Nhặt riêng em một bờ vui
Chia lòng sau trước lấp vùi niềm đau
Thương ai vẽ bóng ngàn lau
Người xa khuất nẻo giữa màu hoàng hôn.

Không có nhận xét nào:

VẦN THƠ TRẮNG ĐI QUA MÙA HẠ

 Vần thơ trắng đi qua mùa hạ Dễ mấy ai! Khi yêu quên mình đã cũ Về làm dâu xứ lạ Vẫn đắng đót với lòng xa Ta biết em! Giữa chốn đời vây bủa ...