Thứ Bảy, 2 tháng 5, 2015

BƯỚC CHÂN


     



         Xa mãi một bước chân
         Cỏ xanh ngậm ngùi theo gót nhỏ
         Đường mòn nối tiếp nhịp đời  nỗi nhớ đầy vơi.
         Như là thoáng xưa tôi quyện hồn hoa màu thời gian  không phôi pha
         Cỏ dại uốn mình tìm bóng ngọn nguồn cho đời mãi một thương mong.
         Nối dài một bước chân............
         Xóa bỏ khoảng cách như một nghìn trùng.
         Chút dừng lại cúi mặt nhìn dấu vết

          Nghiêng lòng ngắm nghía nợ nần
         Bỏ quên khăn áo xoay vần hư không
         Giữa vô cùng em mênh mông
         Nữa tôi ru mãi bến sông ngày về.
                    17-03-2011



 THỨC VỚI DÒNG SÔNG

 Ai bâng khuâng 
 bên con nước tìm lời tình tự 
 Bóng người xưa 
 nơi chốn xa thấp thoáng một tinh khôi 
 Sương rơi ướt rung tay ta đếm từng nỗi nhớ 
 Gởi chút lòng xin đời buông câu tình ơi !

 Từng khoảng cách 
  nối nhau ngút ngàn con mắt 
  Năm tháng đẩy xô
  đời trôi nổi với bể dâu 
      

 Trời còn thương cho nhau chút niềm vui hạnh ngộ
 Nửa khúc còn lại nghe tàn phai đưa em trong lắng sâu 

 Đi mãi không về 
 người xưa buông tóc gió 
 Từng sợi làm đau bên nỗi nhớ đầy vơi 
 Ngỡ ngàng với sương khuya ngọt mềm ngọn lá 
 Tình xa người ơi theo mãi một bên đời 

 Thức mãi với 
      dòng sông tìm lời ru thuở trước 
Nhịp chèo qua sông
tay ai đưa đẩy thuyền hoa 
      Áo hồng xưa kia thấm khô mấy giọt dài giọt ngắn 
      Buồn vui nào ai biết bây chừ giữ lại trong ta .

                                                                                            12-4-2010



Bài viết: Thức với dòng sông 

Nguồn Zing Blog







Không có nhận xét nào:

VẦN THƠ TRẮNG ĐI QUA MÙA HẠ

 Vần thơ trắng đi qua mùa hạ Dễ mấy ai! Khi yêu quên mình đã cũ Về làm dâu xứ lạ Vẫn đắng đót với lòng xa Ta biết em! Giữa chốn đời vây bủa ...