Chủ Nhật, 2 tháng 11, 2014

Vời vợi em chiều Ô Lâu



  
                               Vời vợi em chiều Ô Lâu

                          Về lại Ô Lâu giữa một chiều nhạt nắng
                          Xanh biếc quê nhà em một thuở nằm nôi
                          Lắng sâu lòng ta chắt chiu từng nỗi nhớ
                          Bến nước ân tình bóng em -ơi xa xôi!

                          Trên bến vắng thầm gọi người một tiếng
                          Bất chợt như đau mênh mang một cái tên
                          Đất trời hóa nghìn trùng không lời chia biệt
                          Em không về nghe nỗi buồn như con nước lên

                          Tương tư chiều Ô Lâu cận kề nỗi nhớ
                          Khúc rẻ với bể dâu  chia cắt một mùa trăng
                          Em theo dấu tuổi người bay vào cơn mộng
                          Lối củ ta về tình em như tơ giăng

                          Không nhau chiều Ô Lâu ngược xuôi tình nhớ
                          Níu chân ai chìu lòng ta một bước đi
                          Ngoảnh mặt nhìn đôi bờ “ cây đa bến cộ’’
                          Chuỵện tình xưa hồn quê khóc đời biệt li
                                                               
                                                                       Chiều về Ô Lâu 11-07-2012

Không có nhận xét nào:

VẦN THƠ TRẮNG ĐI QUA MÙA HẠ

 Vần thơ trắng đi qua mùa hạ Dễ mấy ai! Khi yêu quên mình đã cũ Về làm dâu xứ lạ Vẫn đắng đót với lòng xa Ta biết em! Giữa chốn đời vây bủa ...