Thứ Hai, 22 tháng 9, 2014

Màu áo thương mong

Màu áo thương mong


               

                
               Ngày xưa áo trắng em mơ
               Bây giờ áo tím cho thơ ta buồn
              Vì chưa nói hết ngọn nguồn
               Nên thương mấy giọt mi tuôn mắt người 

               Rời xa áo tím giữa đời
              Ta như lòng vắng một thời xanh trong
              Tìm nhau giữ chút hương nồng
               Mai này sỏi đá rêu phong vẫn chờ 

               Ta xin gởi cả tình thơ
               Để rồi khi nhớ cung tơ chưa chùng
               Tình ta sâu lắng vô cùng  .
               Mênh mang dòng kẻ qua từng dấu yêu.
                                                                                
                             

Không có nhận xét nào:

VẦN THƠ TRẮNG ĐI QUA MÙA HẠ

 Vần thơ trắng đi qua mùa hạ Dễ mấy ai! Khi yêu quên mình đã cũ Về làm dâu xứ lạ Vẫn đắng đót với lòng xa Ta biết em! Giữa chốn đời vây bủa ...