Thứ Tư, 6 tháng 8, 2014

Thơ tình mùa thu




Thơ tình mùa thu



 



 

  
     

           Về với mùa thu


      Mùa thu ơi!
      Một chiếc lá úa vàng rơi trong chiều.Rất nhẹ,rất mênh mang nhưng vẫn làm đau những bước chân tìm về.
      Tháng ngày cũng trở trăn như lòng người.lòng người cũng trở trăn với kỉ niệm…….để rồi những dòng thơ ra đi từ suối nguồn yêu thương về giữa mùa thu chuyên chở những mong thương của cuộc tình đã mất.
      Sẽ có những xốn xang,sẽ có những ngẩn ngơ từ những dòng thơ mang mạch nguồn yêu thương từ ai đó có khi tưởng đã như chìm khuất,đã phôi pha một thời.Để từ đó một bước chân trở về tìm lại dấu yêu xưa.
      Một sân trường xưa.một dòng sông,một bến nước…bên góc phố ngày nào làm nao lòng một thời đã qua.Dĩ vãng sẽ không nhạt nhòa,thời gian sẽ không bôi xóa những tình thơ.Thơ giãi bày cùng lòng người.thơ trang trải cùng đất trời sông nước,thơ mang cả trọn vẹn dấu ái,thơ vá víu những trống vắng,thơ bù đắp những mất mát trên ngọn cao của cây ĐỜI.
    Một sự lãng quên sẽ không còn với những dòng thơ.
    Thơ và Mùa Thu sẽ cùng ta cùng người một chặng đường không đơn điệu.
    Xin mời tìm lại mình-xin mời soi bóng mình trong THƠ TÌNH MÙA THU……



          
 
   Xa mãi...... 
   một mùa thu

Nhớ mùa thu hẹn lòng - ai chìm nỗi
Bến sông Tương hoa rụng xóa đôi bờ
Còn bên nhau chút tình trong gang tấc
Mai có xa nỗi nhớ hóa thành thơ.

Chừng ấy thôi cũng đành xin một bước
Em đi về ngó lại cuộc tình đau
Nợ chút duyên ngắn dài trong hơi thở
Đêm như không em sầu muộn vì nhau.

Không chỉ là mùa hoa vương tóc gió
Ngày đón đưa em áo lụa thênh thang
Mấy con mắt lưng tròng như thương lắm
Mùa thu ơi! xao xuyến một sang ngang.

Mùa thu trước ôm hoa xinh như mộng
Theo bước người em cất giấu thương mong
Mảnh trăng xưa khuất xa chìm lạc lối
Tiếng về nguồn em xuôi theo dòng sông.

Em chia hết mùa thu nơi phố núi
Tím biếc một chiều hoang vọng âm xưa
Còn đó nét tàn phai trên môi mắt
Khói sương xé lòng ai giữa cơn mưa.

........em có nghe ! mùa thu là mùa để nhớ?
                Mùa thu quê nhà-2012

   
 

 
     M ù a  t h u  x a  e m

  Ru em cơn mộng  nữa vời 

 Mùa thu ở lại  níu thời xuân qua 

   Em nghiêng mình  giữa mùa hoa 
  Ngày về không  đợi người xa bỗng gần
 Tìm nhau trả
  chút nợ nần 
  Em về trong mắt một  lần đẩy đưa 

  Ru em một nữa  cơn mưa 
  Chiều rơi nỗi  nhớ tình vừa lên men 

  Lá thu phai nhẹ  gót sen 
  Em tan hơi thở chong đèn từng đêm 

 Ta đong một bờ  môi mềm 
  Ru em từ ấy đời  thêm mặn nồng 

 Bên nhau đốt  ngọn nến hồng 
  Mênh mông em  một bế bồng ban sơ. 

   tháng tám-2012 

 

 C h o  e m 
 t ì n h  t h u

     Em yêu mùa thu bao giờ
     Đêm chong mắt đợi giấc mơ nghìn trùng
     Chia đều nhau một tận cùng
     Đêm hồi sinh ngọn lửa nồng nàn duyên

     Như giọt sương tan vô biên
     Thảo thơm áo lụa giữa miền cỏ hoa
     Em yêu mùa thu chia xa
     Phương em cúi mặt phương ta ngậm ngùi.

                 tháng tám-2012
 


                        

     Phôi pha thu và em

        Em về hái một mùa thu
        Nắng phai chiều xuống hoang vu lòng người

         Xa nhau nhặt trái buồn rơi
         Lá diêu bông thắm một lời sang ngang

         Mượn câu thơ giữa muộn màng
        Theo chân em giữa thênh thang góc trời

        Mượn thêm một giọt chiều rơi
        Đêm ru tóc gió buông lời trăm năm

        Em về....... bỏ mặc xa xăm
       Mù sương ngàn bước kêu thầm một tên.




   Mùa thu lại về......   Giấc mơ nào vội tan?Em đang gói ghém niềm thương yêu giận ghét.một 
   cuộc tình không hẹn mùa hôn phối như dòng sông lao xao.Bởi chiếc lá úa phai đang yên ngũ giữa mùa thu trở lại.
   Người nhớ người bên dấu tàn phai trên tóc.Người yêu người trong con mắt tìm nhau.Tiếp nối dấu chân em qua đi
   ngày tháng với những bùi ngùi.Em chôn dấu một xa xăm để thương mình khi đếm những đốt tay định mệnh.Có 
   phải chưa một lần kéo nhau đi ngược đường tơ là lòng em không thôi lặng thầm nỗi nhớ.....Ta có một lỗi lầm giữa
   mùa trăng ! Ta có một lỗi lầm giữa mùa hoa.Màu tinh khôi xưa về trong biêng biếc mùa thu.Dường như duyên nợ
   tiền kiếp có chút vội vã chìu lòng.Bể dâu sóng gió cuộc đời làm nên xa cách.Bao mùa thu bao mùa lá đổTa vùi sâu 
   một hương lửa ba sinh.Em cúi nhìn nỗi nhớ vịn nấc thang cuộc đời đứng đợi.............
   Em nghe chăng mùa thu......



 

    Thương lắm mùa thu ơi!

  Em về nhặt lá vàng thu
 Đành thôi !thả một lời ru muộn màng
  Lối xưa trăng khuất ngỡ ngàng
  Hẹn nhau về giữa dở dang cuộc chờ

 Ta về nhặt hết tóc tơ
 Vẽ vời cơn mộng ngu ngơ bên người 
 Chiếu chăn bóng dáng nữa đời
 Nữa trong bỗng nhớ một thời tình bay

 Nữa còn mơ giữa cơn say
Tròn thương chút mộng giữa ngày thu qua.
                                          16-09-2012


   

 

  
    




  vô ngôn
   một mùa thu

   Em về nhặt ngọn lá vàng
   Mùa thu còn lại ngỡ ngàng mắt xưa
   Em  về góp nhặt  đong đưa
   Nữa tôi vời vợi ngày chưa.....ngỏ lời

   Thu về nhặt lá yêu người
   Thêm trong nỗi nhớ một lời gửi thưa
   Thu về thức với cơn mưa
   Thả trôi cơn mộng mới vừa  lòng nhau.

   Phố chiều  một bước qua mau
   Mang theo khăn áo một màu thời gian
   Chiều xưa bên bóng linh lan
   Ngọc huyền chăm chút vô vàn tình bay.
            22-08-2011
 
 

         
   Mùa thu


  Mùa thu  Đi giữa vô biên
  Em về nơi ấy
  Một miền cỏ hoa.

  Một đời lá
  Khúc chia xa 

  Nằm im 
  Giấu nỗi buồn qua tháng ngày.

  Ru đời thêm chút tình say
  Lại thương mùa củ lưu đày lá xanh.

                           
   

Theo dấu thu xưa

Mênh mông tình thu bên sông
Vầng trăng xưa thả bềnh bồng lời ru 

Từ em giữ mộng thiên thu
Áo hoa nương náu cõi mù sương xa

Ta về nhặt lại phôi pha
Cho em sớm tối mặn mà chút xưa....

  23-09-2012 
  


 




             

    R u  g i ữ a m ù a t h u
 Đêm ru đời đêm ru tình
 Ru mong manh với một mình ru ta
 Em ru gì giữa mùa hoa Thu vàng cơn mộng chiều tà bên sông
 Ru thêm môi mắt hương nồng Thu vàng tóc gió bềnh bồng sợi thương
 Ru em ngũ chốn mù sương Vẽ lòng khuya sớm lạ thường chiếu chăn
 Tình thu vọng tiếng ăn năn Một lần lạc bước cách ngăn nẻo về.
 Đếm mùa thương lại cơn mê Nhàu phai thân áo một bề mong nhau.
                               tháng chín-2012
 





Không có nhận xét nào:

VẦN THƠ TRẮNG ĐI QUA MÙA HẠ

 Vần thơ trắng đi qua mùa hạ Dễ mấy ai! Khi yêu quên mình đã cũ Về làm dâu xứ lạ Vẫn đắng đót với lòng xa Ta biết em! Giữa chốn đời vây bủa ...