Thứ Hai, 17 tháng 2, 2014

Bóng xưa


Bóng xưa






















   Như  thương  hình   bóng        

  Người đi thả bóng
  đợi chờ
  Người về trói chặt
  Câu thơ ngậm ngùi.


  Từng ngày đếm giọt buồn rơi
  Từ xa nẻo ấy nữa lời cũng mong.
  Nợ nhau
  Một thuở hương nồng
  Nợ thêm câu hát
  Bềnh bồng mùa xuân.


  Đời cây thay lá bao lần
  Đời em đếm tuổi như cần tìm nhau.


                 Tự  tình  đêm


  Hẹn nhau
  về giữa mùa đông
  Chia đôi
  Giấc ngũ thêm nồng
  Mắt môi.
  Lòng như nghiêng giữa cuốn trôi
  Một lần
  cúi mặt
  Tôi ơi ngậm ngùi.

                                                                  



Không có nhận xét nào:

VẦN THƠ TRẮNG ĐI QUA MÙA HẠ

 Vần thơ trắng đi qua mùa hạ Dễ mấy ai! Khi yêu quên mình đã cũ Về làm dâu xứ lạ Vẫn đắng đót với lòng xa Ta biết em! Giữa chốn đời vây bủa ...