Thứ Tư, 6 tháng 11, 2013

Mùa thu có phải là em

                 

                      Mùa thu có phải là em



                     Mùa thu lại về như vết cắt kí ức
                     Ngậm ngùi những mảnh vụn không tên
                     Có một cái tên mà đau suốt tháng năm biền biệt.
                     Cùng ta theo chiều con sông buổi nước lên.

                     Nói với mùa thu quanh mình như xáo xới
                     Biết đâu em không vội vả một chúc thư
                     Cho cuộc tình em buổi đầu đời trong suốt
                     Hơn ba mươi năm dài lạc bước không lời tạ từ.

                     Còn mùa thu về chừ mãi còn nông sâu nỗi nhớ
                     Sâu lắng một dòng trôi giữa nhân thế bể dâu
                     Thiêu đốt niềm đau- sáng tối tận cùng che chắn
                     Vén lớp mù sương ta em mãi một có nhau.

                     Lòng nghiêng xuống bên em một sợi phai tóc rối
                     Xáo xới quạnh hiu thương hương phấn về đây.
                     Bỏ lại mùa thu vàng chạm mặt người năm củ
                     Em còn biết đời nhau chút muối mặn gừng cay.

                     Nếu phải đếm một mùa thu có bao nhiêu lá rụng
                     Ngồi giữa vô cùng mới thương nguồn ngọn tương tư
                     Tiếc nuối một riêng mang em buồn sâu trong mắt
                     Đem hết nữa đời sau tình tự với nhau như thuở ban sơ


                     Quanh em và ta là bao ngọn ngành và dấu khắc
                     Có phải xáo xới là đi ngược với thời gian
                     Có phải khi cách xa đếm đong từng bất chợt
                     Vô tận một mùa thu lời nghìn trùng chưa vở tan.

                                                 tháng tám những ngày buồn 20-21-22
                   
                    



VẦN THƠ TRẮNG ĐI QUA MÙA HẠ

 Vần thơ trắng đi qua mùa hạ Dễ mấy ai! Khi yêu quên mình đã cũ Về làm dâu xứ lạ Vẫn đắng đót với lòng xa Ta biết em! Giữa chốn đời vây bủa ...