Tự tình bên dòng sông
Dòng sông như muốn nói
Ngút ngàn em xưa
Chợt thoáng hiện
một ân tình chan chứa
Khúc nhớ của bao ngày nằm lại
Giữa đôi bờ ngăn cách một thuở sang sông
Áo hoa em vội vả kẻo sợ
mình
Bỏ lở
xuân thì khi vầng trăng xa khuất.
Mấy mươi năm biền biệt
Ta trở về thương hương
phấn phôi phai
Nối tiếp duyên phận ta còn em khúc cuối
Trời có thương cho em
bắt nhịp khúc tình ca
Dẫu nơi mịt mù khói sương
Em có một giấc mơ chia
lòng chung lối
Lỡ một bước xa xăm
Khi tìm nhau thương không hết kiếp người
Tóc đã thôi xanh đâu
phải là quên lãng
Xôn xao khúc dạo đầu đời đi hết một ngàn lau
Ta vẫn cứ đợi giữa cuộc
trần chia năm xẻ bảy
Nhớ hoài!thương sao hết cơn mơ gọi tên nhau
Em có thấy chăng dòng
sông đang mang
nỗi buồn xuống thấp
Trên trời cao trăng vẫn
treo soi bóng cố nhân
Đứng ngồi một xôn xao bên mình trống trải
Em đừng bỏ quên như trả nợ một bước chân.
Ngồi lại nơi này nhớ chiều xưa tháng
sáu
Môi thơm ngọt mềm bung nở đoá tinh
khôi
Nhuộm tím bến sông quê vở tan hồn
hương ái ân gửi gắm
Mấy ngón tay trần gian đong đếm bao
thương mong
Quên hết xa xôi.
Vẫn như nghe lời thì thầm con nước
Trong ta là tiếng gọi
Bên ni bên nớ có ai cất tiếng
gọi đò ơi.
Vuốt sợi tóc phai
Thương mãi một muộn màng để giữ lòng
lui tới
Còn lại một bước chân cho ngày mai
Ghi dấu một trùng khơi.
Có phải
chia ly là không còn nối tiếp những khúc nhớ.Hãy đi ngược thời
gian.mấy mươi năm có là bù đắp hết một
phôi phai không em?
Biệt li em và tôi
''Cố
nhân ơi!biệt li từ đây!''
Vạn
dặm đường xa nhớ tóc mây
Phương bay lối củ vào cơn mộng
Khăn áo cho nhau một vòng vây
Bể dâu chia dài vương tơ giăng
Cố nhân ơi biệt li mùa trăng
Mây trắng trên đầu bao hao khuyết
Mùa trăng xưa buồn ai thấu chăng?
Cố nhân ơi biệt li dòng sông
Quê mẹ đường vui một tuổi hồng
Thăm thẳm chiều trôi buồn viển xứ
Thuyền xa bến đổ một ngóng trông
Cố nhân ơi biệt li mùa hoa
Buổi em về hương phấn nhạt nhoà
Môi xưa thấm mặn chiều thưa nắng
Một chút tình em bay trong ta
23-06-2013