
T r ở g i ấ c
Sương khuya mấy giọt buồn khẻ rụng
Trăng rơi sầu muộn vọng cố nhân
Trở mình nỗi nhớ về trong mắt
Chăn chiếu xa rồi mơ ái ân
Khép mắt mộng mị về bên gối
Người xa về mang áo tinh khôi
Hơi thở thả trôi theo giấc ngũ
Như có nhau trong từng xa xôi
Trở giấc như thương bờ tóc rối
Em đứng bên ta giữa khoảng trời
Một gang tấc tay đan nồng ấm
Môi ngọt mềm dư âm chia đôi
Mấy trở giấc như cùng hò hẹn
Em thương mình khăn áo phôi pha
Đêm dài thêm cho tình ghé lại
Một vô cùng níu giữ lòng ta
Em trở giấc với vầng trăng khuyết
Mấy canh giờ nuối tiếc loài hoa
Nơi chốn xưa mãi còn một nữa
Ngày không nhau điệu nhớ thiết tha
.cuối tháng ba năm hai lẻ mười hai
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét