Thứ Bảy, 28 tháng 6, 2014

CÒN NHỮNG MÙA EM MÊNH MÔNG



Còn những mùa em mênh mông


Khi mùa hạ tới ngày thắp đầy ngọn nắng
Vàng hoe sông quê hoa rụng tím bờ vai
Như trong mắt chứa chan nỗi buồn thật thấp
Em đếm ngọt bùi chia vội giọt phôi phai.

Khi mùa thu tới đêm chong đèn thương ngõ vắng
Buổi ta về khuya khoắt em khăn áo mù sương
Một chút đợi chờ bước chân qua từng con dốc
Nghiêng lòng đón đưa như quen nhớ đến lạ thường.

Khi mùa đông vê em lắng sâu nỗi nhớ
Ngọn sầu đông treo cao chín nhớ mười thương
Chăn chiếu quạnh hiu gối nghiêng đường xưa lối củ
Bóng người xa mãi một đường bay ...ừ thôi bến sông Tương!

Xuân thoáng hương xưa mềm lòng người viễn xứ
Nụ hồng phơi dấu ngày đưa xuân vội qua sông
Ai có lỡ nhịp đời đâu biết ngày buông mong nhớ
 Ngắt cánh hoa vùi chôn tuổi đời mênh mông.

Thứ Tư, 25 tháng 6, 2014

TỰ TÌNH CHIỀU


TỰ TÌNH CHIỀU

Cơn mưa chiều bất chợt
Nỗi buồn trao ngày
Muộn màng buông lời tình tự

Vườn em hoa nở
Mùa thắm màu hoa gửi hết ban sơ.
Em đan kín chơi vơi góc trời
Kỉ niệm vẫn xanh như vòm lá

Ta ngập ngụa bên vô vàn kí ức
Tướng như không quên ngày về
Nắng ngũ cuối sông bờ xưa không trống trải.
Lau mắt nhìn mù sương trên tóc
Ngậm ngùi

Như biết một thuờ ra đi ai ngờ có ngày tìm lai.
Lá úa phai theo ngày tháng
Tuổi em chưa vào mộng đã vội chia xa.!
Mùa trăng xưa khuất chìm
Cho mình nhớ thêm
Cho chín muồi duyên nợ.
Chút hoài mong cố nhân

Bất chợt đau
Tay ngắt nỗi sầu miên man
Thương vai gầy luân lạc.
Nỗi nhớ mênh mông.....

Thứ Sáu, 13 tháng 6, 2014

Ngâm ngùi tháng ngày xa


NGẬM NGÙI THÁNG NGÀY XA


Khi cơn mơ về như chút gió lùa qua tóc
Ngậm ngùi em mênh mang như bước thu qua
Sương trắng một góc trời che mờ ngõ vắng
Bay lời ru tình ca nặng lòng một phố xa.

Biết còn đó cuộc chia tay ngày mới lớn
Bể dâu qua rồi còn thấm mặn môi xưa
Phai đi hương phấn còn giữ thơm khăn áo
Giọt ngắn nối dài ngày củ như giọt mưa.

Không hẹn trước cơ hồ tìm nhau nữa bước
Buông lòng em về nơi bến nước sông quê
Gọi tên nhau bỗng nhớ buồn như chực khóc
Hoa rụng tím đôi bờ chia trọn một cơn mê.

Thôi cũng đành ngó nhau vùi sâu tiếc nuối
Ôm lòng đi nghiêng bóng đợi mùa hoa
Như còn chút nợ nần san nỗi đau chưa hết
Níu tay trong đời ngần ấy đâu phải chia xa.....

Thứ Hai, 9 tháng 6, 2014

từ ấy nỗi buồn


TỪ ẤY NỖI BUỒN
Em vê đốt cháy chiều hoang
Ngỡ ngàng khăn áo bay bay.
Ta ngậm ngùi
Tim chiếc lá khô cong như nỗi buồn đã chín.
Rơi xuống đời nhau nỗi thương xa biệt.
Em còn như nguyên thuở ban sơ
Vùi sâu chín đợi mười chờ.
Ta cùng tận trong ngút ngàn dâu bể.....
Nỗi nhớ ùa xa từ ngày tít tắp
Giữ riêng lòng em vội vã môi hôn
Chút nữa chừng xuân
Ngẫn ngơ chiều bên phố
Nghẹn ngào.
Cơn mê nào đưa đong kí ức
Lặng thầm vun vén một thời qua
Tội tình chi nữa
Như trôi nỗi thân người phiêu dạt phương xa
Có cam chịu ! Có đành thôi!
Ai lãng quên nhớ cho còn đó tri âm
Bước quay lưng có phía sau là kỉ niệm
Bộn bề nỗi nhớ
Em đôt nỗi cô đơn từng ngày
Rơi buồn tình xa.

Từ ấy nỗi buồn



TỪ ẤY NỖI BUỒN


Em vê đốt cháy chiều hoang
Ngỡ ngàng khăn áo bay bay.
Ta ngậm ngùi
Tim chiếc lá khô cong như nỗi buồn đã chín.
Rơi xuống đời nhau nỗi thương xa biệt.
Em còn như nguyên thuở ban sơ
Vùi sâu chín đợi mười chờ.
Ta cùng tận trong ngút ngàn dâu bể.....
Nỗi nhớ ùa xa từ ngày tít tắp
Giữ riêng lòng em vội vã môi hôn
Chút nữa chừng xuân
Ngẫn ngơ chiều bên phố
Nghẹn ngào.
Cơn mê nào đưa đong kí ức
Lặng thầm vun vén một thời qua
Tội tình chi nữa
Như trôi nỗi thân người phiêu dạt phương xa
Có cam chịu ! Có đành thôi!
Ai lãng quên nhớ cho còn đó tri âm
Bước quay lưng có phía sau là kỉ niệm
Bộn bề nỗi nhớ
Em đôt nỗi cô đơn từng ngày
Rơi buồn tình xa.

VẦN THƠ TRẮNG ĐI QUA MÙA HẠ

 Vần thơ trắng đi qua mùa hạ Dễ mấy ai! Khi yêu quên mình đã cũ Về làm dâu xứ lạ Vẫn đắng đót với lòng xa Ta biết em! Giữa chốn đời vây bủa ...