Thứ Bảy, 22 tháng 2, 2014

XA GẦN MỘT MÙA XUÂN
















XA GẦN MỘT MÙA XUÂN

Gần em một mùa xuân như đã chín
Phố nhỏ đêm về lặng lẽ mấy bước chân
Mới đây thôi bóng người buông tay níu
Thả giấc mơ vê chúm chím với mùa xuân.


Xa em những mùa xuân có màu hoa nhớ
Đếm tuổi thêm buồn tình ngỡ đã quên
Muộn màng giữ thơm hương phai ngày cũ
Tóc gió mênh mang trong chiều nắng lên.


Xa gần bên nhau đem mùa xuân tới
Nhặt hết phôi pha về giữa giấc mơ 
Kêu thầm cái tên như ngày xa biệt
Cay mặn một lần thương thuở ban sơ.

22 tháng chap

Thứ Hai, 17 tháng 2, 2014

Bóng xưa


Bóng xưa






















   Như  thương  hình   bóng        

  Người đi thả bóng
  đợi chờ
  Người về trói chặt
  Câu thơ ngậm ngùi.


  Từng ngày đếm giọt buồn rơi
  Từ xa nẻo ấy nữa lời cũng mong.
  Nợ nhau
  Một thuở hương nồng
  Nợ thêm câu hát
  Bềnh bồng mùa xuân.


  Đời cây thay lá bao lần
  Đời em đếm tuổi như cần tìm nhau.


                 Tự  tình  đêm


  Hẹn nhau
  về giữa mùa đông
  Chia đôi
  Giấc ngũ thêm nồng
  Mắt môi.
  Lòng như nghiêng giữa cuốn trôi
  Một lần
  cúi mặt
  Tôi ơi ngậm ngùi.

                                                                  



Chủ Nhật, 2 tháng 2, 2014

Lục bát mùa Xuân



Bước xuân gần gũi


Xuân bay mt mái tóc xưa
Ng
 ngàng chi chut mng va đưa hương
Em v
 hái ngn mùa thương
Ch
t yêáo la cui đường theo nhau.
Nh
ư xuân mt bước v mau
Cu
n xô ngày c thương màu chia phôi.
N
a chng hn vi tôơi
Nh
ư ngày lc bước l bi tình xa.


T ƠN MÙA XUÂN

Mùa xuân t ơn dòng sông
Ch
út chiu còn li chia nng nàn nhau.
Ra đi m
i biết lòng đau
Khi v
 ngó li phai màu tóc xưa.
Gi
a chiu t ơn cơn mưa
Ph
 người quen l vi thưa gi lòng.
Em c
òn gi li thương mong
Cho nh
ư ngày tháng đếm đong ngm ngùi.
B
 dâu đi nhp bun vuiƠn em sương khói ngt bùi chia đôi.
T
 ơn người mt rong chơi
C
n thêân nghĩa mt li chưa phai
Mai sau m
y dm đường dài
Ta 
ơn nhau mãi ch hoài c nhân.


VẦN THƠ TRẮNG ĐI QUA MÙA HẠ

 Vần thơ trắng đi qua mùa hạ Dễ mấy ai! Khi yêu quên mình đã cũ Về làm dâu xứ lạ Vẫn đắng đót với lòng xa Ta biết em! Giữa chốn đời vây bủa ...